Tất Cả Truyện
56 results
Sắp xếp theo
4
Vừa tỉnh lại, cô phát hiện mình đã bị ràng buộc với một hệ thống kỳ lạ.
Hệ thống nói với cô: “Người mà cậu thích, giáo viên khen ngợi, bạn bè yêu mến – tất cả đều dành cho cô ấy!”
Thậm chí ngay cả chàng trai cô luôn ngưỡng mộ từ nhỏ, người từng là thanh mai trúc mã, cũng chỉ có ánh mắt nhìn về phía cô gái ấy mà thôi. Cô gái ấy tên là Lâm Uyển – một người yếu đuối, dịu dàng, luôn được mọi người bảo vệ.
Lâm Uyển biết cô là người kiêu ngạo và có địa vị cao, nên đã lợi dụng điều đó để uy hiếp cô, ép cô trở thành "tay sai" của mình.
Cô không chịu khuất phục, nhưng Lâm Uyển đã lan truyền tin tức rằng cô bắt nạt mình.
Vì thế, thanh mai trúc mã cũng dần trở nên ghét bỏ cô.
Cuối cùng, với dáng vẻ đắc thắng, Lâm Uyển đứng trước mặt cô và nói: “Học hành xong nhớ tìm một công việc thấp kém nào đó đi. Lo mà sống cho tốt nhé!”
Cô chỉ bật cười lạnh lùng, ấn đầu Lâm Uyển vào bồn nước bẩn và nói:
“Loại người như cô mà cũng dám chạy đến trước mặt tôi nhảy nhót sao?”
Ác Nữ Phụ Bắt Đầu Tự Cứu
5
Thẩm Kỳ, nghệ danh là Uy Long, từng là nam diễn viên nổi tiếng toàn cầu vào những năm 70. Tuy nhiên, anh đã biến mất một cách bí ẩn và bị quên lãng, như thể chưa từng tồn tại trên thế giới này.
Một ngày nọ, Dung Thiển vô tình nhìn thấy một bức ảnh cũ hơn ba mươi năm trước, trong đó có cô và Thẩm Kỳ chụp chung…
Phát hiện kỳ lạ này khiến cô bắt đầu hành trình xuyên thời gian, quay lại quá khứ nhiều lần để cứu anh!
Đối với Dung Thiển, mỗi lần quay lại chỉ là khoảng cách vài ngày, nhưng đối với Thẩm Kỳ, để gặp lại cô, anh phải chờ đợi hàng năm trời.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy, công tử Thẩm – người luôn tỏ ra cao quý, nho nhã trước mọi người, lại âm thầm chống cằm, đếm từng ngày để tính thời gian gặp lại cô.
Rồi anh thở dài: “Ông trời ơi! yêu xa đã khó, thời không lại còn khác nhau, Thiển Thiển của anh ơi, anh rất nhớ em”
Truyện Ngôn Tình : Xuyên Về Thập Niên 70 Ảnh Đế Luôn Có Mưu Đồ Quấy Rối Tôi
3
Ánh Lửa Trong Khói Sương
Anh cứng đầu như đá, cô mãnh liệt như lửa, ấy vậy mà từ tâm hồn đến thể xác, cả hai lại hoàn toàn hòa hợp. Phóng viên chiến trường vs Nhiếp ảnh gia tự do. Nam chính bá đạo, nữ chính mạnh mẽ, khí chất ngút trời. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Chúc Thanh Trần, Tạ Định | Nhân vật phụ: Tô Chính Khâm, Kiều Khải, Kiều Vũ Đánh giá tác phẩm: Phóng viên chiến trường Tạ Định, đến từ khu tập thể cũ kỹ của Bắc Kinh, luôn dũng cảm tiến lên trong khói lửa chiến tranh ở Israel, những tưởng đời này sẽ cô độc một mình. Thế nhưng, anh vô tình gặp được Chúc Thanh Trần, một nhiếp ảnh gia tự do đến từ thị trấn nhỏ miền Giang Nam. Cả hai bắt đầu một cuộc đuổi bắt tình yêu đầy hấp dẫn... Tác phẩm sở hữu đề tài mới lạ, nội dung sâu sắc. Văn phong của tác giả cô đọng mà giàu cảm xúc, xây dựng nhân vật sống động, mạch truyện chặt chẽ. Tác phẩm bám sát hiện thực xã hội, câu chuyện có nhịp điệu hợp lý, đầy cảm giác hình ảnh, với những tình tiết bất ngờ và đầy cuốn hút.5
Không có ký ức nào trước đây.
Ký ức cuối cùng là khi axit sulfuric bắn vào mắt cô, mang theo cơn đau kịch liệt của cái chết.
Cô chịu đựng nỗi đau kinh khủng, tìm kiếm bóng dáng của Linh Tử được anh bảo vệ phía sau trong tầm nhìn mờ mịt.
Sau đó, cô cầm con dao cắt bánh và lao đến, đâm vào ngực cô ta.
"Đây là địa ngục!"
...
Lục Tâm Hy mở mắt ra. Cảnh tượng rõ ràng trước mắt khiến cô sững sờ trong vài giây.
Trước mặt cô, ở đằng xa, là Linh Tử khi còn trẻ. Cô ta mặc đồng phục học sinh đã được giặt sạch, đang vặn mở vòi nước và dội nước lên đầu mình.
Vừa dội, cô ta vừa cười hỏi: "Cậu đoán xem, họ sẽ tin cậu hay tin tôi?" Lục Tâm Hy không kịp phản ứng. Hóa ra đây là sự thật.
Kiếp trước cô bị bắt nạt bởi Linh Tử, và đây là khởi đầu của mọi chuyện.
Nhìn cô sững sờ đứng đó, Linh Tử cười tươi hơn:
"Đã nghĩ ra cách xin lỗi tôi chưa, tiểu thư? – A!"
Những hận thù cũ mới trào dâng trong lòng. Cô lao đến, túm lấy tóc cô ta và kéo vào nhà vệ sinh.
Ánh Trăng Tái Sinh
5
Nàng từng nhớ rõ, điều hối hận nhất trong đời mình là vào năm mười tuổi, trốn ra khỏi cung chơi, nhặt được một thiếu niên bên dưới cầu, gần như đã chết cóng.
Thiếu niên đó tên là Dư Tẫn. Nàng mang hắn về cung, chữa thương cho hắn, ban cho hắn quần áo lụa là và thức ăn mỹ vị.
Ai ngờ rằng, sau mười năm, trời đất đổi thay, triều đình thay ngôi đổi chủ.
Kẻ từng theo nàng vào cung làm thái giám nhỏ, nay đã trở thành quyền lực nghiêng trời, người người xưng là "Cửu Thiên Tuế."
Nàng, Trưởng công chúa An Quốc với áo gấm sang trọng, lại trở thành một tù nhân dưới quyền hắn.
Ba năm nay, nàng bị Dư Tẫn giam trong mật thất, bị hắn tra tấn đến mức gần như đánh mất ý chí.
Mỗi khi nàng nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, toàn thân lại run rẩy dữ dội.
Lúc này, tiếng bước chân của ác quỷ lại vang lên. Dư Tẫn mở cửa mật thất, thân hình uy nghi từng bước từng bước tiến về phía nàng.
Dư Tẫn có dung mạo tuyệt đẹp, là nam nhân tuấn tú nhất trong triều.
Trước đây, khi hắn chưa lộ rõ bản chất thật, nàng từng mơ tưởng rằng, nếu có thể, sẽ tìm một phu quân có dung mạo như hắn.
Nghĩ lại, thật đáng buồn cười.
5
Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần [Xuyên không – Trùng sinh]
(Hoàn chính văn + phiên ngoại)
Kiếp trước, Ôn Ninh bị giam giữ bên cạnh Bùi Hữu, trở thành chim trong lồng, chim sẻ trong tay hắn.
Ngày nào nàng cũng hoặc đang lập kế hoạch trốn chạy, hoặc đang trên đường chạy trốn.
Cuối cùng, bị hắn bẻ gãy đôi cánh, ôm nỗi u sầu mà chết.
Sống lại một đời, Ôn Ninh quyết định che giấu thân phận, kìm nén tính tình.
Chua ngoa cay nghiệt, thiển cận nông nổi, ngốc nghếch không tự biết…
Quan trọng nhất là vẫn yêu hắn tha thiết, say mê không lối thoát.
Tóm lại, hắn ghét thế nào, nàng sẽ làm y như vậy.
Quả nhiên, kiếp này Bùi Hữu vô cùng chán ghét nàng, tránh còn không kịp,
thấy nàng là chỉ muốn rửa mắt cho sạch.
Ôn Ninh cảm thấy thân tâm thư thái, cuối cùng cũng có thể an tâm chọn một người để lấy làm chồng.
Ngày tin Ôn Ninh đính hôn lan truyền khắp thành, nàng bất ngờ chạm mặt Bùi Hữu.
Ôn Ninh quyết định hoàn thành vai diễn cuối cùng, cống hiến màn hạ màn thật xuất sắc —
ôm chặt đùi Bùi Hữu, nước mắt rưng rưng nghẹn ngào nói:
“Hu hu, đại nhân, tiểu nữ không muốn gả…
Đại nhân, tấm chân tình của tiểu nữ với ngài trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi sáng…
Hu hu hu… đại nhân, cả đời này tiểu nữ si tình không đổi, không gả ai khác ngoài ngài!”
Trong kịch bản nàng viết, lúc này Bùi Hữu đáng ra phải vô tình nhấc chân bỏ đi,
quay lưng tuyệt tình, đến một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nàng.
Không ngờ hắn vẫn đứng yên tại chỗ.
Ngay khi nàng sắp diễn không nổi nữa, hắn chậm rãi cúi xuống,
đầu ngón tay ấm áp lau giọt lệ chưa rơi khỏi khóe mắt nàng.
Ánh mắt và giọng nói đều mang theo sự mê hoặc khác hẳn vẻ lạnh nhạt ngày trước:
“Nếu đã như vậy... vậy thì lấy ta, được chứ?”
Ôn Ninh: “……………………???”
Ôn Ninh ngây ngẩn cả người, như bị sét đánh giữa trời quang.
— Trọng sinh trở lại, nàng vốn định tránh hắn như tránh thú dữ. Nhưng ai ngờ, kẻ từng giam cầm nàng lại bắt đầu truy cầu nàng bằng cả trái tim.
— Trò chơi “mèo vờn chuột” giờ đây, ai mới là kẻ chủ động? Ai mới là người động tình trước?
Thể loại: Giả tưởng cổ đại · Trùng sinh · Cặp đôi oan gia · Tiền duyên hậu kiếp · Theo đuổi vợ · Chính kịch
5
Bạn cùng phòng mắc chứng sạch sẽ đến mức bệnh lý
Nếu chẳng may làm bẩn quần áo của cô ấy dù chỉ là một chút tro hương, cô ấy sẽ cau mày và đi tắm, có khi tắm đến tận bốn tiếng đồng hồ.
Bạn yên tâm mà nhìn xem.
Chưa hết, bạn cùng phòng thậm chí còn giặt quần áo đi giặt lại rất nhiều lần, miệng thì cứ lẩm bẩm:
"Cái mùi hôi thối này, làm sao mà giặt sạch được cơ chứ."
"Nếu bị bẩn, thì làm sao mà đền được."
Bạn cùng phòng giữ chặt quần áo trong tay, và thật kỳ lạ, khi nhìn kỹ thì dường như có một tấm da thật xuất hiện ở đó.
5
Người bạn thân của tôi đã từ bỏ công việc và thuê một ngôi nhà nhỏ để làm truyền thông tự do?
Mỗi ngày, bạn ấy đều chuẩn bị những bữa ăn ngon và cung cấp cho tôi?
Một ngày nọ, khi đang làm video hướng dẫn làm món hải sản ngâm muối, bạn ấy đã tham gia một buổi phát trực tiếp với một người thầy bói?
Người thầy bói nhìn chằm chằm vào màn hình và nói rằng bạn thân của bạn có thể đang nuôi côn trùng trong người bạn và cho chúng ăn bằng những món ăn ngon?
Tôi ngạc nhiên, dừng lại khi đang ăn miếng cá ngâm muối: "Tôi cầm gương lên soi mặt mình?" Trong gương, tôi thấy khuôn mặt mộc, da mịn màng, má đỏ hồng tự nhiên như quả táo? Tôi hỏi người thầy bói: "Gần đây mặt tôi rất hồng hào, không có vấn đề gì đúng không?" Người thầy bói cau mày và nói rằng: "Da mặt bạn đỏ hồng như thế không bình thường, có thể là dấu hiệu của việc nuôi côn trùng trong cơ thể?" Tôi bật cười: "Bạn đang đùa đúng không? Gần đây tôi không ra ngoài nhiều, làm sao có ai có thể nuôi côn trùng trong người tôi được chứ?" Vừa dứt lời, bạn thân của tôi là Diệp Vy mang một đĩa hải sản ngâm muối đến? Diệp Vy cười và nói: "Fei Fei, sẵn sàng ăn cơm chưa?"
Tôi ngạc nhiên, dừng lại khi đang ăn miếng cá ngâm muối: "Tôi cầm gương lên soi mặt mình?" Trong gương, tôi thấy khuôn mặt mộc, da mịn màng, má đỏ hồng tự nhiên như quả táo? Tôi hỏi người thầy bói: "Gần đây mặt tôi rất hồng hào, không có vấn đề gì đúng không?" Người thầy bói cau mày và nói rằng: "Da mặt bạn đỏ hồng như thế không bình thường, có thể là dấu hiệu của việc nuôi côn trùng trong cơ thể?" Tôi bật cười: "Bạn đang đùa đúng không? Gần đây tôi không ra ngoài nhiều, làm sao có ai có thể nuôi côn trùng trong người tôi được chứ?" Vừa dứt lời, bạn thân của tôi là Diệp Vy mang một đĩa hải sản ngâm muối đến? Diệp Vy cười và nói: "Fei Fei, sẵn sàng ăn cơm chưa?"
0
Năm thứ ba sau khi thành thân, Diệp Cẩn cùng một nam nhân trọng thương lập nên một cuộc giao dịch. Hắn cho nàng một chiếc lá vàng, còn nàng che giấu hắn trong phòng mình.
Nàng chỉ cần một khoản tiền, giúp nàng thoát khỏi vũng lầy mà thôi.
Nhưng Diệp Cẩn chưa từng nghĩ đến, nàng lại dẫn sói vào nhà.
Sát phu đoạt thê, bức bách uy hiếp, thủ đoạn tàn nhẫn.
Những chuyện ác trên đời, Cố Duân đều đã làm hết.
Thế mà hắn vẫn dám vươn tay ra, muốn đưa nàng theo cùng về nhà.
"Nằm mơ giữa ban ngày." Diệp Cẩn lạnh lùng cười.
"Đáng tiếc thay, dù là mộng, nàng cũng chỉ có thể gối đầu lên lòng bàn tay ta." Màn sa ấm áp, nam nhân kề sát bên tai nàng khẽ thì thầm. "Nàng không thể trốn thoát."
Tag nội dung: Công hầu quý tộc, ngược luyến tình thâm, chiến loạn tranh đấu, xuyên không.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Diệp Cẩn ┃ Nhân vật phụ: Cố Quân ┃ Khác: Cưỡng đoạt, nam chính điên cuồng.
Tóm tắt: Cố chấp chiếm đoạt.
Chủ đề: Chúng ta sinh ra vốn dĩ tự do.
0
Lục Lân, công tử phủ Thượng Thư, dung mạo tuấn tú, phong thái xuất chúng. Lẽ ra chàng nên có một mối nhân duyên mỹ mãn, nhưng vào năm vừa đội mũ trưởng thành, một cô nương từ chốn thôn quê bất ngờ mang tín vật tìm đến. Lúc ấy, tổ phụ nhà họ Lục mới sực nhớ rằng, năm xưa từng định sẵn hôn ước cho cháu trai.
Nghe lời tổ phụ, Lục Lân cưới cô nương ấy.
Chàng tự nhiên không thích nàng, thậm chí là chán ghét. Ba năm làm phu thê, giữa hai người không hề có chút tình cảm nào.
Chàng luôn nghĩ rằng, nàng dùng trăm phương nghìn kế để được hưởng vinh hoa phú quý như hôm nay, chắc chắn sẽ không buông tay. Nhưng chẳng ngờ, khi chàng nói muốn nạp con gái của tiên sinh làm bình thê, nàng lại đáp: “Chúng ta hòa ly.”
Lời nói đó khiến chàng bất ngờ, nhưng cũng như trút được gánh nặng. Chàng đồng ý. Sau khi nàng nhận thư hòa ly, nàng liền rời đi, từ đó không còn xuất hiện trước mặt chàng nữa.
Bốn năm sau, con đường làm quan của Lục Lân gặp trắc trở, chàng bị giáng chức từ kinh thành về làm huyện lệnh ở An Lục.
Tại nơi ấy, chàng gặp một nữ đại phu được dân gian kính gọi là “Tiểu Tiên Y” – Sư Uyển. Chỉ đến lúc này, chàng mới nhớ ra, nàng chính là người đã từng làm thê tử của mình trong ba năm. Chàng cũng chợt nhớ rằng quê hương của nàng chính là An Lục.
Nhưng nàng giờ đây khác xa hình ảnh một cô nương nông thôn hời hợt, nông cạn, tâm cơ của ký ức năm nào. Nàng mỹ lệ, thông tuệ, thiện lương, và nụ cười luôn thường trực trên môi nàng tựa như cơn gió xuân, làm rung động trái tim chàng.
Chàng chợt nhận ra nơi trấn nhỏ này cũng chẳng tệ, và nảy sinh ý định đưa nàng trở về kinh thành.
Suy nghĩ thật lâu, chàng nói rõ lòng mình với nàng.
Nàng chỉ mỉm cười dịu dàng, vừa phơi những thảo dược bên cạnh, vừa khẽ nói: “Lục đại nhân cao môn quý tộc, chúng ta vốn thân phận cách biệt, không xứng hợp.”
Bảy năm trước, Sư Uyển từng không tự lượng sức, ôm mộng viển vông mà yêu một người. Hắn là công tử nhà danh gia vọng tộc, còn nàng chỉ là một thôn nữ nơi sơn dã. Biết rõ hai người là mây trời và bùn đất, nhưng nàng vẫn mang tâm lý may mắn mà gả cho hắn – người mà nàng không thể với tới.
Năm đó, nàng còn trẻ, cứ ngỡ rằng tình yêu chân thành sẽ đổi lấy hồi đáp. Cho đến khi bị thực tại tàn nhẫn đánh gục, nàng mới nhận ra sự nông nổi của mình. Giấc mộng của nàng chẳng phải giấc mộng, mà chỉ là một trò cười.
[Truyện theo motif truy thê hối hận, 1v1, kết thúc HE]
Tag nội dung: Tái hợp sau chia ly, cao lăng chi hoa, truy ái hối lỗi. Nhân vật chính: Sư Uyển, Lục Lân┃ Vai phụ: Mong được yêu thích┃ Khác: Tóm gọn trong một câu: Ta đã không còn yêu ngươi nữa. Thông điệp: Nếu ngươi nở rộ, gió xuân sẽ tự tìm đến.
Đánh giá tác phẩm: Sư Uyển từng yêu Lục Lân một cách thấp hèn, vì hắn mà chấp nhận cưới cao. Trải qua những tổn thương, nàng lựa chọn hòa ly với hắn. Bốn năm sau, khi làm quan, Lục Lân đến quê nhà của Sư Uyển. Lúc này, nàng đã là một danh y, còn hắn lại vì nàng mà động tâm. Hắn bày tỏ lòng mình, mong tái hợp, nhưng không ngờ nàng chỉ mỉm cười từ chối. Hắn không hề biết rằng, nàng từng tuyệt vọng yêu hắn.
Truyện có lối miêu tả tình cảm tinh tế, nhân vật sống động, khắc họa một câu chuyện mất đi mới biết quý trọng.
5
Câu chuyện bắt đầu khi tôi đang đứng bên đường cãi nhau với một con chó. Nó sủa liên tục, tiếng "gâu gâu" vang dội như muốn áp đảo tôi.
Đột nhiên, từ phía sau vang lên giọng nói của hai người đàn ông đang trò chuyện:
"Gơ Nhiên, có phải đây là cô gái trong tấm ảnh cậu để trong ngăn ví không?"
Con chó đang gân cổ cãi vã với tôi lập tức im lặng, như thể cũng cảm nhận được bầu không khí có điều gì khác lạ. Rõ ràng, tôi nghe thấy một người khác bật cười khẽ:
"Nói nhỏ thôi, đừng để cô ấy nghe thấy."
…
Về sau, trong một khoảnh khắc yên tĩnh lạ thường, anh ta lần mò nắm lấy tay tôi, các ngón tay đan chặt vào nhau. Bên tai tôi, tiếng thở dốc trầm thấp của anh vang lên, mang theo sự mãn nguyện khôn cùng:
"Chúc mừng tôi đi, cuối cùng tôi cũng đạt được điều mình mong muốn."
5
Chào Mừng Trở Về Nhà
Tác giả: Trần Chi Dao [Hiện đại – Tình cảm] Số chương: 85 Trong các tiểu thuyết khoa học viễn tưởng miêu tả tương lai từng viết: “Nhà ư? Giờ đã không còn thứ đó nữa rồi.” Tằng Hân – một người dày dạn kinh nghiệm trong ngành khách sạn – tin rằng sự thay đổi ấy đã bắt đầu từ lâu. Căn phòng ấm cúng, món ăn ngon miệng, nụ cười dịu dàng – tất cả đều có thể được xã hội hóa, trở thành sản phẩm dịch vụ chuyên nghiệp, đủ tiêu chuẩn để vượt qua các quy chuẩn ISO. “Chào mừng trở về nhà”, trong miệng cô, chỉ là một câu chào đón thân thiện tự nhiên, kèm theo nụ cười dịu dàng như gió xuân – một kỹ năng nghiệp vụ thuần thục. Thời Vi – mang theo mười con dao làm bếp, lang bạt nhiều năm tại Pháp. Đêm khuya ở Paris, người bạn thuở nhỏ, cũng là bạn cùng bàn hồi trung học – đột ngột xuất hiện tại cửa sau nhà hàng nơi anh làm việc. “Chào mừng trở về nhà.” Tằng Hân nói với anh. Thế nhưng, Thời Vi lại nhìn thấy trong ánh mắt cô một nét điềm tĩnh, xa cách – và không khỏi tò mò: Nụ cười ấm áp như gió xuân kia của cô, rốt cuộc là xuất phát từ đáy lòng, hay chỉ là chiếc mặt nạ của nghề nghiệp?5
Như mong muốn của Tiêu Cảnh, tôi không còn quẩn quanh bên anh ta nữa.
Càng không ngăn cản anh ta bên cạnh ánh trăng sáng trong lòng mình.
Ban đầu đáng lẽ mọi chuyện nên đều vui vẻ.
Nhưng Tiêu Cảnh dường như đã phát điên, nhất định ép buộc tôi phải nhớ lại quá khứ.
Thế nhưng nếu quá khứ thật sự tốt đẹp, làm sao tôi có thể quên được chứ?
--
Tôi mất trí nhớ, tỉnh dậy trong lãnh cung.
Một tiểu cung nữ mang cơm đến, khuyên nhủ: "Nương nương, người hãy ăn một chút đi ạ. Dù có giận bệ hạ, cũng không thể để mình tổn thương như vậy..."
"Tốt, có lý."
Tôi ngắt lời nàng, bước đến bàn: "Có mấy món? Có rượu không?"
Tiểu cung nữ sững sờ.
Tôi đói đến mức không chịu nổi nữa, liền mở nắp hộp cơm ra.
Bên trong chỉ có một bát canh nguội lạnh.
Xem ra, tôi chẳng được lòng ai, sống cảnh bần hàn đến mức này.
Tôi vừa định cầm đũa, tiểu cung nữ rưng rưng nước mắt ngăn lại:
0
Từ thuở còn bé, Vân Uyển Tịch luôn là cô bé được cưng chiều nhất dưới vòng tay bảo vệ của "chú nhỏ" Phó Diệc Hàn. Anh dạy cô học bài, dỗ dành cô khi khóc, và sẵn sàng ngồi trên vòng quay ngựa gỗ chỉ để thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt cô.
Cô luôn nghĩ tình cảm ấy chỉ là sự gắn bó thân thiết, cho đến khi nhìn thấy một nữ sinh đứng trước cổng trường thổ lộ với anh. Một cảm giác xa lạ dâng lên trong lòng, cô bắt đầu tự hỏi: "Thích là gì? Và liệu… mình có đang thích chú nhỏ không?"
Phó Diệc Hàn, từ một cậu bé dịu dàng đến chàng trai điển trai, luôn tự nhủ mình phải bảo vệ cô bé ấy như một người chú. Nhưng liệu trái tim anh có thực sự giữ được ranh giới đó? Những lời thề hẹn, ánh mắt tràn đầy yêu thương, và cả bó hoa hồng dịu dàng đưa đến trong ngày cô tốt nghiệp… tất cả có ý nghĩa gì?
Khi định kiến xã hội và mối quan hệ vai vế trở thành rào cản, liệu tình yêu mà họ dành cho nhau có thể vượt qua tất cả?
"Anh là người em yêu duy nhất từ nhỏ đến lớn. Em biết điều đó sai, nhưng trái tim em chưa bao giờ muốn dừng lại."
"Anh đã từng nghĩ mình sẽ buông tay, nhưng không làm được. Em chính là giới hạn duy nhất của anh."
Hành trình trưởng thành, những giằng xé giữa lý trí và con tim, và tình yêu vượt mọi rào cản sẽ đưa bạn đi từ ngọt ngào đến đau đớn rồi vỡ òa trong hạnh phúc.
"Chú Nhỏ, Mãi Mãi Là Anh" – Tình yêu không phải lúc nào cũng bắt đầu từ điều đúng đắn, nhưng chắc chắn sẽ kết thúc bằng điều đẹp đẽ nhất.
Thể loại: Ngọt sủng, Thanh mai trúc mã:, HE, Ngôn tình hiện đại:
0
Trong những năm tháng tuổi trẻ của Thẩm Lộ, có hai điều khiến cậu hối tiếc: Một là không chịu học hành tử tế, hai là hôm ấy đã không ngăn cô gái mình thích lại để làm quen.
Trong những năm tháng tuổi trẻ của Tống Quân Bạch, chỉ có hai chuyện mà cô không hối tiếc:
Một là ngày hôm đó cô đã bước vào quán ăn nhỏ, nơi nổi tiếng vì có nhiều đám "lưu manh" lui tới.
Hai là cô đã đủ dũng khí để hỏi tên của "đầu lĩnh đám lưu manh" kia.
Mười mấy năm sau, cả hai người đều lận đận, bị cuộc sống ép buộc phải lùi hết lần này đến lần khác.
Khi đã lùi đến đường cùng, vận mệnh lại trêu đùa, đưa cả hai trở về thị trấn nhỏ nơi tất cả bắt đầu.
Năm 16 tuổi, mọi hối tiếc vẫn còn có thể thay đổi.
5