Mô Tả
“Tô Vàng Nạm Ngọc” là câu chuyện về Trưởng công chúa và nghịch thần.
Nàng là Trưởng công chúa Tương Dương – Lý Tâm Ngọc, dung mạo khuynh thành, cốt cách cao quý, xuất thân tôn quý vô song. Từ khi sinh ra đã ngồi kiệu ngọc, được vạn dân kính ngưỡng, phong thái đoan trang nhưng ánh mắt lại luôn ngạo mạn, kiêu kỳ. Với nàng, thế gian này không gì là không thể có được — kể cả tình yêu của một kẻ ti tiện nhất.
Năm đó, Lý Tâm Ngọc từng trêu đùa một thiếu niên xuất thân hèn mọn – Bùi Mạc. Hắn nghèo khó, yếu thế, chỉ có lòng trung thành và đôi mắt cuồng nhiệt luôn dõi theo nàng. Nàng ban cho hắn một nụ cười, một viên kẹo ngọt, một vài lời trêu chọc — và rồi quay lưng bỏ đi, không hề bận tâm đến trái tim đơn thuần ấy đã rung động thế nào, đau đớn ra sao.
Với nàng, đó chỉ là trò tiêu khiển trong những ngày nhàn rỗi. Nhưng với hắn, đó là tín ngưỡng cả đời.
Thế nhưng, ai có thể ngờ được?
Năm tháng trôi qua, gió đổi chiều. Thiếu niên năm xưa mang theo máu và nước mắt quay trở lại, không còn là kẻ quỳ rạp dưới chân nàng. Bùi Mạc khi ấy đã là đại gian thần quyền khuynh triều chính, mưu thần thao túng thiên hạ, thậm chí dấy binh tạo phản, tru diệt vương triều Lý gia, lật đổ ngai vàng nàng từng tựa vào kiêu ngạo.
Điện Tĩnh Hòa đổ nát, đế cơ nghiêng ngửa, kẻ từng quỳ xuống vì nàng nay giẫm lên kiêu hãnh năm xưa mà bước qua không hề quay đầu lại.
Đến lúc này, Lý Tâm Ngọc mới biết hối hận là gì. Nhưng tất cả đã quá muộn.
Một đời nữa bắt đầu lại, nàng trọng sinh.
Sống lại vào thời điểm còn chưa gieo xuống nhân quả đau lòng kia, nàng đứng nhìn thiếu niên gầy gò, đôi mắt đen láy chất chứa khát vọng cùng quật cường, bỗng thấy tim như nhói đau. Đó là một Bùi Mạc chưa bị vấy bẩn bởi quyền lực và thù hận, vẫn còn thuần túy, vẫn còn khát cầu một chút ấm áp từ nàng.
Lý Tâm Ngọc không còn là cô công chúa kiêu ngạo vô tri năm xưa nữa. Nàng nhẹ nhàng đến gần, mỉm cười dịu dàng:
“Tiểu Bùi Mạc, lại đây, bổn cung cho ngươi kẹo ăn.”
“Tiểu Bùi Mạc, bổn cung đối với ngươi tốt không? Vậy sau này ngươi có bảo vệ bổn cung không?”
“Tiểu Bùi Mạc, mưu quyền soán vị… chẳng bao giờ có kết cục tốt đâu đấy!”
Nàng tưởng rằng chỉ cần sống khác đi, kết cục sẽ thay đổi. Nhưng định mệnh lại chẳng dễ dàng buông tha ai.
Một bên là kiếp trước hủy diệt giang sơn, một bên là hiện tại ràng buộc tâm hồn.
Tình cảm lần này không còn là trò đùa, mà là đánh cược bằng cả mạng sống và trái tim. Hắn có thể tha thứ, nhưng không thể quên. Nàng có thể yêu, nhưng không dám mong chờ.
Cuối cùng, khi giang sơn đã định, kẻ nghịch thần năm nào được tẩy sạch thanh danh, thiên hạ gọi là thánh nhân khai quốc, thì Lý Tâm Ngọc lại trở thành một người điên bị giam lỏng trong cung điện lộng lẫy không cửa thoát.
“Nghịch thần đã được tẩy sạch thanh danh, nhưng ta lại hóa điên mất rồi…”
Tags: Tình duyên trắc trở, Kẻ kiêu hùng, Ngọt sủng
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lý Tâm Ngọc, Bùi Mạc ┃ Nhân vật phụ: Câu chuyện tiếp theo Diễm Thư, nội dung đầy kích thích ┃ Khác: Trọng sinh, gian thần, yêu hận đan xen
Tóm tắt ngắn: Một tiểu công chúa xinh đẹp nhưng miệng lưỡi sắc bén × Một đại gian thần tuấn mỹ, quyền thế khuynh đảo thiên hạ