Mô Tả
1. Yến Khuynh cảm thấy đời mình thật quá xui xẻo. Nàng bị gả cho một thế tử bệnh tật để xung hỷ. Nhìn phu quân ốm yếu, tính khí âm trầm quái gở, nàng vừa thương hại vừa nhẫn nhịn, cố gắng hết sức để đóng vai một hiền thê dịu dàng.
Không ngờ, hắn thật sự cảm động!
Trước lúc hấp hối, hắn nắm chặt tay nàng, lần đầu tiên dịu dàng gọi nàng:
“Khuynh Khuynh yêu ta đến vậy, vậy thì cùng ta đi thôi!”
Thế là nàng bị kéo đi… chết thảm cùng hắn.
2. Mở mắt ra lần nữa, nàng quay lại ngày thành thân. Vì mạng sống của mình, để tránh đi vào vết xe đổ kiếp trước, nàng quyết định bỏ ngay bộ mặt hiền thê. Lần này, nàng sẽ mạnh tay đối phó với hắn, tuyệt đối không thể để hắn hiểu lầm rằng nàng yêu hắn nữa!
Nhìn thế tử vẫn còn hôn mê trên giường tân hôn, đã ba ngày ba đêm chưa tỉnh, Yến Khuynh giơ tay tát mạnh vào khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, nhưng giọng nói lại đau xót đầy oán trách:
“Phu quân hư quá, sao có thể để thiếp uống giao bôi một mình!”
Lẽ ra đến ngày mai hắn mới tỉnh, thế nhưng lúc này, hắn đột nhiên mở mắt.
Hắn không những không giận, mà còn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, đặt lên môi, thổi nhẹ đầy trân quý:
“Da mặt phu quân dày lắm, đừng làm đau tay nàng.”
3. Từ đầu đến cuối, Phó Thịnh vẫn luôn tin rằng Yến Khuynh yêu hắn. Sau khi trùng sinh, hắn quyết định sẽ thu lại hết thảy sự hung hăng tàn nhẫn, bù đắp cho kiếp trước, cưng chiều tiểu thê tử này lên tận trời xanh.
Nhưng rồi một ngày nọ—
Giữa đêm khuya, hắn bắt được Yến Khuynh đang lén lút trèo tường chạy trốn.
Túi hành lý nhỏ của nàng rơi xuống đất, bên trong lăn ra một cuốn sổ tay.
Mở ra xem thử…
Bên trong viết:
“Trời ạ, phiền quá đi mất! Sao càng hành hắn, hắn lại càng sống dai thế này? Còn 8 ngày nữa tên đoản mệnh này mới chết à…”
Mỹ nhân mềm mại VS Thế tử bệnh kiều
Cả hai cùng trùng sinh, nam chính về sau sẽ khỏi bệnh
Sủng ngọt, 1V1, song C
🔍 Từ khóa tìm kiếm: Yến Khuynh, Phó Thịnh | Nhân vật phụ: | Khác:
📌 Một câu tóm gọn: Phu thê song trùng sinh, cùng nhau quậy tung nhà!
📌 Thông điệp: Muốn hạnh phúc, không thể thiếu sự giao tiếp.