Trọng Sinh
6 results
Sắp xếp theo
5
Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần [Xuyên không – Trùng sinh]
(Hoàn chính văn + phiên ngoại)
Kiếp trước, Ôn Ninh bị giam giữ bên cạnh Bùi Hữu, trở thành chim trong lồng, chim sẻ trong tay hắn.
Ngày nào nàng cũng hoặc đang lập kế hoạch trốn chạy, hoặc đang trên đường chạy trốn.
Cuối cùng, bị hắn bẻ gãy đôi cánh, ôm nỗi u sầu mà chết.
Sống lại một đời, Ôn Ninh quyết định che giấu thân phận, kìm nén tính tình.
Chua ngoa cay nghiệt, thiển cận nông nổi, ngốc nghếch không tự biết…
Quan trọng nhất là vẫn yêu hắn tha thiết, say mê không lối thoát.
Tóm lại, hắn ghét thế nào, nàng sẽ làm y như vậy.
Quả nhiên, kiếp này Bùi Hữu vô cùng chán ghét nàng, tránh còn không kịp,
thấy nàng là chỉ muốn rửa mắt cho sạch.
Ôn Ninh cảm thấy thân tâm thư thái, cuối cùng cũng có thể an tâm chọn một người để lấy làm chồng.
Ngày tin Ôn Ninh đính hôn lan truyền khắp thành, nàng bất ngờ chạm mặt Bùi Hữu.
Ôn Ninh quyết định hoàn thành vai diễn cuối cùng, cống hiến màn hạ màn thật xuất sắc —
ôm chặt đùi Bùi Hữu, nước mắt rưng rưng nghẹn ngào nói:
“Hu hu, đại nhân, tiểu nữ không muốn gả…
Đại nhân, tấm chân tình của tiểu nữ với ngài trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi sáng…
Hu hu hu… đại nhân, cả đời này tiểu nữ si tình không đổi, không gả ai khác ngoài ngài!”
Trong kịch bản nàng viết, lúc này Bùi Hữu đáng ra phải vô tình nhấc chân bỏ đi,
quay lưng tuyệt tình, đến một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nàng.
Không ngờ hắn vẫn đứng yên tại chỗ.
Ngay khi nàng sắp diễn không nổi nữa, hắn chậm rãi cúi xuống,
đầu ngón tay ấm áp lau giọt lệ chưa rơi khỏi khóe mắt nàng.
Ánh mắt và giọng nói đều mang theo sự mê hoặc khác hẳn vẻ lạnh nhạt ngày trước:
“Nếu đã như vậy... vậy thì lấy ta, được chứ?”
Ôn Ninh: “……………………???”
Ôn Ninh ngây ngẩn cả người, như bị sét đánh giữa trời quang.
— Trọng sinh trở lại, nàng vốn định tránh hắn như tránh thú dữ. Nhưng ai ngờ, kẻ từng giam cầm nàng lại bắt đầu truy cầu nàng bằng cả trái tim.
— Trò chơi “mèo vờn chuột” giờ đây, ai mới là kẻ chủ động? Ai mới là người động tình trước?
Thể loại: Giả tưởng cổ đại · Trùng sinh · Cặp đôi oan gia · Tiền duyên hậu kiếp · Theo đuổi vợ · Chính kịch
4
“Tô Vàng Nạm Ngọc” là câu chuyện về Trưởng công chúa và nghịch thần.
Nàng là Trưởng công chúa Tương Dương – Lý Tâm Ngọc, dung mạo khuynh thành, cốt cách cao quý, xuất thân tôn quý vô song. Từ khi sinh ra đã ngồi kiệu ngọc, được vạn dân kính ngưỡng, phong thái đoan trang nhưng ánh mắt lại luôn ngạo mạn, kiêu kỳ. Với nàng, thế gian này không gì là không thể có được — kể cả tình yêu của một kẻ ti tiện nhất.
Năm đó, Lý Tâm Ngọc từng trêu đùa một thiếu niên xuất thân hèn mọn – Bùi Mạc. Hắn nghèo khó, yếu thế, chỉ có lòng trung thành và đôi mắt cuồng nhiệt luôn dõi theo nàng. Nàng ban cho hắn một nụ cười, một viên kẹo ngọt, một vài lời trêu chọc — và rồi quay lưng bỏ đi, không hề bận tâm đến trái tim đơn thuần ấy đã rung động thế nào, đau đớn ra sao.
Với nàng, đó chỉ là trò tiêu khiển trong những ngày nhàn rỗi. Nhưng với hắn, đó là tín ngưỡng cả đời.
Thế nhưng, ai có thể ngờ được?
Năm tháng trôi qua, gió đổi chiều. Thiếu niên năm xưa mang theo máu và nước mắt quay trở lại, không còn là kẻ quỳ rạp dưới chân nàng. Bùi Mạc khi ấy đã là đại gian thần quyền khuynh triều chính, mưu thần thao túng thiên hạ, thậm chí dấy binh tạo phản, tru diệt vương triều Lý gia, lật đổ ngai vàng nàng từng tựa vào kiêu ngạo.
Điện Tĩnh Hòa đổ nát, đế cơ nghiêng ngửa, kẻ từng quỳ xuống vì nàng nay giẫm lên kiêu hãnh năm xưa mà bước qua không hề quay đầu lại.
Đến lúc này, Lý Tâm Ngọc mới biết hối hận là gì. Nhưng tất cả đã quá muộn.
Một đời nữa bắt đầu lại, nàng trọng sinh.
Sống lại vào thời điểm còn chưa gieo xuống nhân quả đau lòng kia, nàng đứng nhìn thiếu niên gầy gò, đôi mắt đen láy chất chứa khát vọng cùng quật cường, bỗng thấy tim như nhói đau. Đó là một Bùi Mạc chưa bị vấy bẩn bởi quyền lực và thù hận, vẫn còn thuần túy, vẫn còn khát cầu một chút ấm áp từ nàng.
Lý Tâm Ngọc không còn là cô công chúa kiêu ngạo vô tri năm xưa nữa. Nàng nhẹ nhàng đến gần, mỉm cười dịu dàng:
“Tiểu Bùi Mạc, lại đây, bổn cung cho ngươi kẹo ăn.”
“Tiểu Bùi Mạc, bổn cung đối với ngươi tốt không? Vậy sau này ngươi có bảo vệ bổn cung không?”
“Tiểu Bùi Mạc, mưu quyền soán vị… chẳng bao giờ có kết cục tốt đâu đấy!”
Nàng tưởng rằng chỉ cần sống khác đi, kết cục sẽ thay đổi. Nhưng định mệnh lại chẳng dễ dàng buông tha ai.
Một bên là kiếp trước hủy diệt giang sơn, một bên là hiện tại ràng buộc tâm hồn.
Tình cảm lần này không còn là trò đùa, mà là đánh cược bằng cả mạng sống và trái tim. Hắn có thể tha thứ, nhưng không thể quên. Nàng có thể yêu, nhưng không dám mong chờ.
Cuối cùng, khi giang sơn đã định, kẻ nghịch thần năm nào được tẩy sạch thanh danh, thiên hạ gọi là thánh nhân khai quốc, thì Lý Tâm Ngọc lại trở thành một người điên bị giam lỏng trong cung điện lộng lẫy không cửa thoát.
“Nghịch thần đã được tẩy sạch thanh danh, nhưng ta lại hóa điên mất rồi…”
Tags: Tình duyên trắc trở, Kẻ kiêu hùng, Ngọt sủng
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lý Tâm Ngọc, Bùi Mạc ┃ Nhân vật phụ: Câu chuyện tiếp theo Diễm Thư, nội dung đầy kích thích ┃ Khác: Trọng sinh, gian thần, yêu hận đan xen
Tóm tắt ngắn: Một tiểu công chúa xinh đẹp nhưng miệng lưỡi sắc bén × Một đại gian thần tuấn mỹ, quyền thế khuynh đảo thiên hạ
5
Ninh Tịnh sở hữu một hệ thống nuôi dưỡng phản diện. Ở mỗi thế giới, luôn có những nhân vật phản diện quyền lực, âm hiểm và độc ác. Nhiệm vụ của Ninh Tịnh là trở về thời thơ ấu của những phản diện ấy, khi họ chỉ là những bé con ngây thơ, và chăm sóc họ trong tám năm. Sau khi thời gian hoàn thành, cô sẽ bị hệ thống buộc phải rời khỏi thế giới đó và chuyển sang nhiệm vụ tiếp theo. Sau khi tận tâm hoàn thành một số nhiệm vụ, Ninh Tịnh dần nhận ra…
Ninh Tịnh: Hệ thống, tôi thấy hơi sợ rồi đấy. Liệu việc này có kéo thù hận quá mức không?
Hệ thống: …...(Giả chết giữa đống nhiệm vụ)
Cặp đôi chính: Nam chính: Bé phản diện nhiều nhân cách, từ mềm mỏng đến cực đoan, luôn có xu hướng hắc hóa khi trưởng thành. Nữ chính: Ninh Tịnh, người vừa phàn nàn vừa lo sợ, nhưng thực chất là một nữ chính mạnh mẽ, hài hước và cực kỳ cuốn hút.
Điểm nhấn: Không có quan hệ huyết thống giữa các nhân vật chính từ đầu đến cuối. Nam chính xuyên suốt là một người duy nhất qua các thế giới. Câu chuyện mang tính chất hài hước, nhẹ nhàng với những tình tiết vừa ngọt ngào, vừa căng thẳng khi các "bánh bao nhỏ" dần dần trưởng thành và "hắc hóa".
Nội dung chủ yếu để giải trí. Không nên quá nhập tâm hay kỳ vọng nhân vật chính là người đại diện cho chân thiện mỹ.
Nhân vật chính: Ninh Tịnh
Nhân vật phụ: Các "bánh bao" đáng yêu (rồi sẽ hắc hóa) – Tập 1, Tập 2, Tập 3… cho đến Tập n
0
1. Yến Khuynh cảm thấy đời mình thật quá xui xẻo. Nàng bị gả cho một thế tử bệnh tật để xung hỷ. Nhìn phu quân ốm yếu, tính khí âm trầm quái gở, nàng vừa thương hại vừa nhẫn nhịn, cố gắng hết sức để đóng vai một hiền thê dịu dàng.
Không ngờ, hắn thật sự cảm động!
Trước lúc hấp hối, hắn nắm chặt tay nàng, lần đầu tiên dịu dàng gọi nàng:
"Khuynh Khuynh yêu ta đến vậy, vậy thì cùng ta đi thôi!"
Thế là nàng bị kéo đi... chết thảm cùng hắn.
2. Mở mắt ra lần nữa, nàng quay lại ngày thành thân. Vì mạng sống của mình, để tránh đi vào vết xe đổ kiếp trước, nàng quyết định bỏ ngay bộ mặt hiền thê. Lần này, nàng sẽ mạnh tay đối phó với hắn, tuyệt đối không thể để hắn hiểu lầm rằng nàng yêu hắn nữa!
Nhìn thế tử vẫn còn hôn mê trên giường tân hôn, đã ba ngày ba đêm chưa tỉnh, Yến Khuynh giơ tay tát mạnh vào khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, nhưng giọng nói lại đau xót đầy oán trách:
"Phu quân hư quá, sao có thể để thiếp uống giao bôi một mình!"
Lẽ ra đến ngày mai hắn mới tỉnh, thế nhưng lúc này, hắn đột nhiên mở mắt.
Hắn không những không giận, mà còn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, đặt lên môi, thổi nhẹ đầy trân quý:
"Da mặt phu quân dày lắm, đừng làm đau tay nàng."
3. Từ đầu đến cuối, Phó Thịnh vẫn luôn tin rằng Yến Khuynh yêu hắn. Sau khi trùng sinh, hắn quyết định sẽ thu lại hết thảy sự hung hăng tàn nhẫn, bù đắp cho kiếp trước, cưng chiều tiểu thê tử này lên tận trời xanh.
Nhưng rồi một ngày nọ—
Giữa đêm khuya, hắn bắt được Yến Khuynh đang lén lút trèo tường chạy trốn.
Túi hành lý nhỏ của nàng rơi xuống đất, bên trong lăn ra một cuốn sổ tay.
Mở ra xem thử...
Bên trong viết:
"Trời ạ, phiền quá đi mất! Sao càng hành hắn, hắn lại càng sống dai thế này? Còn 8 ngày nữa tên đoản mệnh này mới chết à…"
Mỹ nhân mềm mại VS Thế tử bệnh kiều
Cả hai cùng trùng sinh, nam chính về sau sẽ khỏi bệnh
Sủng ngọt, 1V1, song C
🔍 Từ khóa tìm kiếm: Yến Khuynh, Phó Thịnh | Nhân vật phụ: | Khác:
📌 Một câu tóm gọn: Phu thê song trùng sinh, cùng nhau quậy tung nhà!
📌 Thông điệp: Muốn hạnh phúc, không thể thiếu sự giao tiếp.
0
Trong những năm tháng tuổi trẻ của Thẩm Lộ, có hai điều khiến cậu hối tiếc: Một là không chịu học hành tử tế, hai là hôm ấy đã không ngăn cô gái mình thích lại để làm quen.
Trong những năm tháng tuổi trẻ của Tống Quân Bạch, chỉ có hai chuyện mà cô không hối tiếc:
Một là ngày hôm đó cô đã bước vào quán ăn nhỏ, nơi nổi tiếng vì có nhiều đám "lưu manh" lui tới.
Hai là cô đã đủ dũng khí để hỏi tên của "đầu lĩnh đám lưu manh" kia.
Mười mấy năm sau, cả hai người đều lận đận, bị cuộc sống ép buộc phải lùi hết lần này đến lần khác.
Khi đã lùi đến đường cùng, vận mệnh lại trêu đùa, đưa cả hai trở về thị trấn nhỏ nơi tất cả bắt đầu.
Năm 16 tuổi, mọi hối tiếc vẫn còn có thể thay đổi.
5
Ngày mà cả gia tộc Tạ thị bị tiêu diệt, phu quân của ta đang tự tay nâng đỡ Trưởng Công chúa lên ngôi vị Hoàng đế.
Khi hắn cúi đầu nghênh đón Nữ Đế, ta đang giữa cảnh gươm đao dày đặc, bảo vệ hai đứa con trai con gái của mình phía sau lưng.
Nhiều mũi tên xuyên qua tim, ta rơi nước mắt đẫm máu khi chứng kiến thanh kiếm lạnh lẽo của binh sĩ đâm xuyên qua người Cảnh nhi của ta.
Suốt năm năm kết hôn, hắn luôn là quân cờ đắc ý nhất của Trưởng Công chúa.
Chứ không phải là phu quân của ta.
Sau khi tái sinh, ta trở về ngày cứu được Tiêu Dạ.
Ta tránh né sự chạm vào của người đàn ông ấy, "Tướng quân sắp cưới Công chúa, chớ nên quên lễ độ."