Hài Hước
58 results
Sắp xếp theo
HOT Lan Hương Duyên
5
Lan Hương Duyên
Nàng là cháu gái của Thủ phụ, gia tộc vướng vào cuộc tranh đoạt ngôi vị Thái tử nên bị liên lụy, cùng phu quân mới cưới chết trên đường bị lưu đày.
Nàng mang theo ký ức chuyển sinh, trở thành một a hoàn nhà họ Lâm – một thế gia vọng tộc vùng Giang Nam, tên là Trần Hương Lan.
Kiếp này, Hương Lan gặp bốn đóa đào hoa: một đóa không thể nhận, một đóa nàng không muốn, một đóa còn chưa kịp nở đã tàn... còn một đóa cuối cùng… haizz, thật khiến người ta phải lo lắng...
Đây là câu chuyện về một tiểu a hoàn muốn thoát khỏi cửa lớn nhà giàu nhưng lại chẳng thể nào thành công.
0
Ảnh Đế Luôn Muốn Khoe Ân Ái Với Tôi
Tác giả: Quân Tử A Quách 【Hoàn + Ngoại truyện】 Văn án 1: Ảnh đế lưu lượng hàng đầu trong giới giải trí – Triệu Nhất Mặc, luôn giữ vững “ba nguyên tắc vàng”: Không đóng cảnh giường chiếu Không đóng cảnh hôn Không tạo tin đồn với nữ minh tinh Trong mắt người ngoài, anh chính là nam thần quốc dân. Nhưng Đường Hương Diệp lại biết rõ — trên xương quai xanh của người này có một nốt ruồi, còn trên mông thì có một vết bớt hình trái tim màu hồng. Một lần dự tiệc, nữ tác giả đang nổi tiếng chạm mặt nam thần quốc dân. Đạo diễn giới thiệu hai người quen nhau. Triệu Nhất Mặc nhìn cô gái nhỏ trước mặt, cười nhạt đầy nguy hiểm: “Chạy cũng giỏi lắm đó.” Đạo diễn ngạc nhiên, mặt mày hớn hở: “Hóa ra hai người quen biết à?” Nữ tác giả nào đó bình tĩnh liếc mắt khinh bỉ: “Không quen.” Mọi người: … Đại lão mà cũng bị “bơ” thẳng mặt! Sau đó, phóng viên bắt gặp nam thần cao lãnh công khai hôn kịch liệt một cô gái lạ trong bãi đậu xe, tận mười phút! Trong góc tối, người đàn ông kìm nén cơn giận, như trừng phạt mà khẽ cắn vành tai cô: “Dám chơi trò mất trí nhớ với lão tử hả?” Đường Hương Diệp nghiêng mặt, cứng rắn nói: “Có bản lĩnh thì hôn thêm cái nữa!” Giây tiếp theo, ai kia lập tức siết chặt eo nhỏ của cô, bá đạo dữ dội áp môi lên đôi môi mềm mại ấy. Văn án 2: Ảnh đế cao lãnh Triệu Nhất Mặc, vốn không hề dính một chút scandal nào, bất ngờ bị phanh phui chuyện tình cảm — không chỉ “giấu vợ trong lầu son” mà còn tự tay vào bếp nấu ăn, khiến hàng triệu fan khóc ngất trong nhà vệ sinh. Nhưng không ai biết thân phận thật sự của bạn gái anh. Chẳng bao lâu, bộ phim IP đại hot mà Ảnh đế tham gia đóng chính đóng máy. Nguyên tác giả nổi tiếng kín tiếng, theo lời đồn thì là một “bà thím bốn mươi tuổi vừa quê mùa vừa mập mạp”. Thế nhưng tại buổi lễ công chiếu, tác giả lần đầu lộ diện — trong sáng, đáng yêu, đúng chuẩn tiểu tiên nữ. Hôm đó, phóng viên vô tình thấy ở hậu trường: Ảnh đế cao lãnh trong tin đồn đang dịu dàng, bất lực xoa đôi bàn chân đỏ sưng của cô gái, ánh mắt đầy ôn nhu: “Lần sau nhớ mang giày bệt.” Cô gái đỏ mặt, giọng nhỏ nhẹ nũng nịu: “Dù sao cũng có anh bế em mà~” Đêm hôm ấy, hashtag #ẢnhĐếRắcCẩuLươngTạiChỗ# và #TriệuNhấtMặcCaoLãnhSụpĐổ# chễm chệ top hotsearch. Ngay sau đó, Triệu Nhất Mặc đăng weibo: “Cái ‘thím mập tròn’ mà các người nhắc tới, chính là vợ tôi.” Trước khi cưới, anh lạnh lùng, mỗi tháng chỉ đăng một bài weibo, fan hóng khản giọng. Sau khi cưới, ngày nào cũng đăng một bài, toàn khoe vợ khoe con, khiến fan lại một lần nữa khóc ngất trong ghen tị. Đây là một câu chuyện ngọt văn – sảng văn, hài hước nhưng cũng lắng đọng, khắc họa tình yêu duy nhất và nồng nhiệt giữa một ảnh đế cao lãnh, cố chấp, đôi khi u ám, và một nữ tác giả ngốc nghếch, mềm mại, vừa đáng yêu vừa giàu có. Từng màn rắc cẩu lương, từng pha đối thoại bá đạo, từng hành động dịu dàng bất ngờ… tất cả đan xen tạo nên một hành trình tình yêu khiến người đọc vừa cười nghiêng ngả, vừa rung động đến tan chảy. Couple chính: Triệu Nhất Mặc ✕ Đường Hương Diệp Tag nội dung: Tình cảm duy nhất – Ngọt văn – Sảng văn Nhân vật chính: Đường Hương Diệp, Triệu Nhất Mặc5
Đắm Chìm Đêm Hương Cảng
Tác giả: Lộc Nghi [Hoàn thành + Ngoại truyện] Thể loại: Hiện đại, Tình cảm Tag: Tiên hôn hậu ái (cưới trước yêu sau), Chênh lệch tuổi tác, Công tử quý tộc Hương Cảng × Thiên kim tiểu thư Công tử nhà họ Tạ của Cảng Thành – trầm tĩnh, cao quý, lạnh lùng – trẻ tuổi nhưng đã nắm quyền Tập đoàn Tạ thị, nổi tiếng là người vô tình, quyết đoán và không khoan nhượng. Sau khi biết được hôn sự của mình với anh ta, Ngu Thanh Vũ đã đến gặp lại người thanh mai trúc mã sa cơ lỡ vận – Tống Chấp Duệ – lần cuối, nhưng chỉ bị từ chối ngay trước cửa. Nhiều năm đơn phương cuối cùng chỉ nhận được một câu: "Thanh Vũ, chúng ta không còn là người cùng đường nữa rồi." Đêm mưa lạnh lẽo, một chiếc xe màu đen kín đáo dừng bên ngoài khu dân cư. Bóng dáng thất thần phản chiếu trong cửa kính xe. Tài xế hỏi: “Có cần đến đón phu nhân không?” Người đàn ông nhìn xuống, ánh mắt lạnh băng: “Cô ấy vẫn chưa phải là phu nhân.” 2. Đám cưới thế kỷ được tổ chức xa hoa, long trọng. Giữa vô vàn lời chúc phúc, truyền thông Cảng Thành bất ngờ đưa tin: “Hôn nhân nhựa!? Cặp đôi tân hôn lập tức sống riêng, Tạ công tử một mình về lại Cảng Thành trong đêm.” Dư luận xôn xao, cư dân mạng châm chọc Ngu Thanh Vũ mới cưới đã phải sống cảnh phòng không. Nhưng chẳng ai biết, cô lại đang tận hưởng cuộc sống yên bình đó. Ngôi biệt thự cô vừa ưng ý hôm trước, hôm sau đã đứng tên cô. Chưa kể đến đá quý, hàng hiệu cao cấp cứ như nước chảy đưa vào biệt thự. Ngu Thanh Vũ tuy chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao, nhưng tiền đến thì sao lại không nhận, quan trọng là… chẳng phải “trả nghĩa” bằng cách ở bên chồng. Cho đến khi một tấm ảnh hôn nhau giữa đêm bị tung ra: Người phụ nữ xinh đẹp kiêu kỳ bị giữ chặt cằm, cổ hơi ngẩng lên, khung cảnh mập mờ mê hoặc. Ánh sáng phản chiếu lên khuôn mặt nghiêng tuyệt mỹ của người đàn ông, khóe môi dường như khẽ nhếch thành một nụ cười rất nhẹ. Đám cưới thế kỷ lần nữa leo lên top tìm kiếm. Đây nào phải “hôn nhân nhựa” – rõ ràng còn cứng hơn cả kim cương! 3. Sau khi Tống Chấp Duệ vực dậy lại sự nghiệp, việc đầu tiên anh làm là mang bó hoa bách hợp – loài hoa Ngu Thanh Vũ yêu thích nhất – đến tìm cô. Ngu Thanh Vũ lúng túng: “Xin lỗi, cuộc sống của tôi với chồng hiện tại… khá hòa hợp.” Một đôi tay lớn vòng qua eo cô, cơ thể mảnh mai mềm mại tựa vào vòng ngực đàn ông phía sau. Giọng Tạ Bạch Hiền lười biếng vang lên: “Vợ à, mấy chuyện thế này đừng nói với người ngoài.” Má cô đỏ rực, vùi sâu vào lòng anh. Đằng sau là Tống Chí Duệ với nắm tay siết chặt và ánh nhìn của Tạ Bạch Hiền thoáng ý cười. 【Tiểu kịch trường】 Giữa đêm, Tạ Bạch Hiền – một mình trong căn phòng trống – gọi điện cho vợ: “Tiểu Vũ, tối nay ở đảo Cảng có mưa.” Ngu Thanh Vũ đang về nhà thăm cha mẹ, nghe giọng khàn trầm bên kia đầu dây, tim bất chợt đập nhanh: “Sao vậy?” “Ngay cả trời mưa cũng biết anh đang nhớ em.” Tiếng mưa rơi rào rạt – chính là lời anh nói yêu em. 【Hướng dẫn đọc】 Tiểu thư xinh đẹp, kiêu kỳ × công tử cao quý, chững chạc, chênh lệch 4 tuổi, ngọt sủng. 1v1, sạch, kết HE, cuộc sống hào môn, văn sủng ngọt. Nam chính yêu sau cưới, nam phụ "chết cháy". Có yếu tố cạnh tranh nam. Ghi chú quan trọng: Nữ chính không bao giờ phá sản. Thẻ nội dung: Hào môn thế gia – Con cưng trời ban – Hôn nhân – Tinh anh giới doanh nhân – Văn ngọt Nhân vật chính: Ngu Thanh Vũ, Tạ Bách Ngạn Một câu tóm tắt: Đêm nay, đảo Cảng có mưa. Tư tưởng chủ đạo: Tình yêu không đến trước hay sau – người có thể yêu, chính là người đúng lúc.4
Từ Kiêu biết rõ Trần Hạ là tai mắt do cha mình cài vào. Anh định sa thải cô, nhưng lại nhụt chí.
Trần Hạ thì cho rằng Từ Kiêu chỉ là một “A Đậu” vô dụng của nhà họ Thịnh. Nhưng vì tiền, cô chọn nhẫn nhịn.
Hai kẻ oan gia bất ngờ trở thành hàng xóm, đổi một thân phận khác để sống chung, Từ Kiêu phát hiện “tai mắt” này cũng không đến mức đáng ghét như tưởng tượng, còn Trần Hạ cũng nhận ra “A Đậu” này không hẳn là không thể vực dậy nổi.
Nữ trợ lý phải lòng ông sếp cũ độc miệng — cùng chờ xem cặp oan gia này sẽ thăng cấp tình cảm ra sao để trở thành một đôi hoàn hảo!
“A Đậu” là tên tự của Lưu Thiền (劉禪), tức con trai của Lưu Bị, hoàng đế khai quốc nhà Thục Hán thời Tam Quốc.
Sau khi Lưu Bị mất, Lưu Thiền lên kế vị ngôi vua.
Nhưng ông được đánh giá là nhu nhược, không có năng lực trị quốc, toàn bộ chính sự do Gia Cát Lượng gánh vác.
Sau này khi Thục Hán bị diệt bởi Tư Mã Chiêu nhà Tấn, Lưu Thiền bị bắt và sống an nhàn ở Lạc Dương, tỏ ra vô tư, thậm chí không nhớ thương quê cũ, khiến người đời càng xem thường.
Từ đó, “A Đậu” trở thành hình ảnh đại diện cho những người “không thể vực dậy nổi”, bất tài vô dụng, dù được giúp đỡ rất nhiều.
5
Chào Mừng Trở Về Nhà
Tác giả: Trần Chi Dao [Hiện đại – Tình cảm] Số chương: 85 Trong các tiểu thuyết khoa học viễn tưởng miêu tả tương lai từng viết: “Nhà ư? Giờ đã không còn thứ đó nữa rồi.” Tằng Hân – một người dày dạn kinh nghiệm trong ngành khách sạn – tin rằng sự thay đổi ấy đã bắt đầu từ lâu. Căn phòng ấm cúng, món ăn ngon miệng, nụ cười dịu dàng – tất cả đều có thể được xã hội hóa, trở thành sản phẩm dịch vụ chuyên nghiệp, đủ tiêu chuẩn để vượt qua các quy chuẩn ISO. “Chào mừng trở về nhà”, trong miệng cô, chỉ là một câu chào đón thân thiện tự nhiên, kèm theo nụ cười dịu dàng như gió xuân – một kỹ năng nghiệp vụ thuần thục. Thời Vi – mang theo mười con dao làm bếp, lang bạt nhiều năm tại Pháp. Đêm khuya ở Paris, người bạn thuở nhỏ, cũng là bạn cùng bàn hồi trung học – đột ngột xuất hiện tại cửa sau nhà hàng nơi anh làm việc. “Chào mừng trở về nhà.” Tằng Hân nói với anh. Thế nhưng, Thời Vi lại nhìn thấy trong ánh mắt cô một nét điềm tĩnh, xa cách – và không khỏi tò mò: Nụ cười ấm áp như gió xuân kia của cô, rốt cuộc là xuất phát từ đáy lòng, hay chỉ là chiếc mặt nạ của nghề nghiệp?5
Nam Chính Anh Ấy Già Rồi - Vương Uẩn có lẽ là nữ chính yếu đuối nhất trong các truyện xuyên không rồi. Nguyên chủ thảm bại dưới tay người đường tỷ đã trọng sinh, kết cục đường tỷ ấy cưới được Thế tử vương phủ Nam Dương Vương, còn cô – vừa mới xuyên đến – thì bị gả ngay cho một ông lão đã cáo quan về hưu.
Dù ông ấy là bậc đại nho đương thời, từng một thời đội mũ lưu danh, tiếng tăm lẫy lừng khắp kinh kỳ... nhưng thiên hạ chẳng ai thích nhìn cảnh anh hùng về già, mỹ nhân xế bóng.
Tưởng rằng đời này chỉ có thể sống cho qua chuyện, nào ngờ mọi việc lại vượt khỏi dự đoán của cô.
Xuyên qua thì đang mười tám, mà vị hôn phu thì... sáu mươi tuổi.
Vừa làm chồng, vừa làm thầy, đã xuyên rồi thì Vương Uẩn cũng phải học, học, học!
Tuân Trinh (cười): “Đạo không thể hành, vậy thì chèo bè vượt biển. Tiểu hữu, câu ấy nghĩa là sao?”
Vương Uẩn: “Xin lỗi, ta từ chối.”
Ngày ngày học hành thi cử, bạn học ai nấy cũng gay lọng lặng lẽ. Vương Uẩn hoài nghi cuộc đời xuyên không của mình: Tôi thật sự đến để đấu đá trong hậu viện sao??? Sao không phải đấu đường tỷ, đấu nha hoàn, đấu mẹ chồng... mà là học bài, thi cử, chép sách???
Lần đầu gặp Vương Uẩn, anh mười sáu, cô mười bảy – anh đến thế giới của cô đúng thời điểm.
Lần nữa gặp lại, anh sáu mươi, cô mười tám – cô lại đến thế giới của anh sai thời điểm.
Nam nữ chính đều xuyên không, chỉ là một người từ cổ đại đến hiện đại, một người từ hiện đại về cổ đại. Nữ chính cùng nam chính trải qua ba giai đoạn: thiếu niên – trung niên – lão niên, cuối cùng đạt được kết cục HE.
Nam chính "già rồi", là người thầy tốt, bạn tri kỷ tốt, càng là người chồng tốt.
Nữ chính theo hướng trưởng thành, phần đấu đá nội viện không nhiều – bởi thật sự thì... đấu qua đấu lại cũng mệt.
Truyện nghiêng về quá trình trưởng thành và cuộc sống trong học đường. Yêu đương nhẹ nhàng, cùng nhau mở trường dạy học.
Cảnh báo:
Truyện hướng về trưởng thành. Nữ chính có khuyết điểm, là kiểu bình thường – không thể “ngầu lòi” cân cả trời đất. Ai muốn đọc kiểu nữ chính thông minh tuyệt đỉnh, xuyên phát là có thể đấu tay đôi với cổ nhân thì có lẽ sẽ thất vọng.
Nếu ai thắc mắc về tính cách nữ chính, xin mời đọc kỹ chương 21 và chương 58, đọc xong rồi hãy nói, cảm ơn.
5
Tiểu Thiếp Trong Vương Phủ
Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu Tên gốc: "Nhật Ký Cổ Đại Của Mai Tố Tố" Mai Tố Tố – một cô gái hiện đại bình thường – chẳng biết vì lý do gì mà xuyên không, mở mắt ra đã trở thành một tiểu thiếp không tên không phận trong phủ Tấn Vương, bị nhốt trong khu viện hẻo lánh, sống từng ngày như cái bóng. Nàng đã từng có hai nam nhân. Người trước thì bị lưu đày, người sau lại chỉ xem nàng như một công cụ để chinh phục Bạch Nguyệt Quang. Trớ trêu thay, Bạch Nguyệt Quang kia lại chính là chính thất của người chồng trước của nàng. Nói cách khác, một khi Bạch Nguyệt Quang hồi tâm chuyển ý, thì cuộc sống của nàng cũng coi như đi vào ngõ cụt. Cả vương phủ ai nấy đều biết, người duy nhất được Vương gia để trong tim chính là vị kia ở Lan Hinh Viện. Điện hạ Tấn Vương kiêu ngạo, lãnh đạm, thủ đoạn tàn nhẫn, chẳng xem ai ra gì. Nhưng riêng đối với nàng ta lại vô cùng sủng ái, giấu kín trong phủ, dốc hết những gì tốt nhất cho nàng, đến mức tiểu viện được canh phòng nghiêm ngặt như một tòa thành bất khả xâm phạm. So với nàng ta, Mai thị vào phủ sau, cuộc sống chẳng khác nào một trời một vực. Mai Tố Tố tự biết thân phận của mình, vì thế chưa từng động lòng trước sự sủng ái của Tấn Vương. Nàng luôn giữ cho mình một cái đầu tỉnh táo, đối diện với hắn bằng sự khéo léo đầy xa cách, trong thâm tâm không ngừng tìm cách rời khỏi nơi này. Cho đến một ngày, Bạch Nguyệt Quang đột nhiên triệu kiến nàng. Nàng biết, cơ hội của mình đến rồi. … Khi Kỳ Trường Uyên biết tin Mai Tố Tố đã rời khỏi vương phủ, hắn chỉ nhàn nhạt "ừm" một tiếng, chẳng hề có bất kỳ phản ứng dư thừa nào. Tất cả hạ nhân trong phủ đều cho rằng, Vương gia chẳng hề bận tâm đến Mai chủ tử, người thực sự ở trong lòng hắn vẫn là vị kia ở Lan Hinh Viện. Ngay cả bản thân hắn cũng nghĩ như vậy. Mãi đến sau này, hắn mới chợt nhận ra… Mỗi lần hồi phủ, hắn luôn vô thức đi về một hướng. Đôi khi ngủ say, bên tai lại vang vọng thanh âm quen thuộc nào đó. Có lúc mệt mỏi đến rã rời, hắn lại bất giác gọi ra một cái tên... Trong lòng như thiếu mất một mảnh, đau đớn âm ỉ. Hắn hối hận rồi. 💡 Lưu ý: Một câu chuyện cảm xúc, thông minh, và sâu cay Nữ chính: Mai Tố Tố – lý trí, bình tĩnh, diễn sâu nhưng không mưu hèn kế bẩn. Nam chính: Kỳ Trường Uyên – kiêu ngạo, hối hận muộn, truy thê đến chết đi sống lại. Cặp đôi: Kịch sĩ vs. Đại lợn đực – một màn ngược rồi ngọt rất đáng thưởng thức. Kết HE. Nam nữ chính không phải C… cân nhắc trước khi đọc. Tag nội dung: Tình yêu độc nhất – Xuyên không cổ đại. 🔍 Từ khóa tìm kiếm: Mai Tố Tố (nữ chính), Kỳ Trường Uyên (nam chính), nhân vật phụ. Một câu giới thiệu: Kịch sĩ vs. Đại lợn đực (Nữ chính diễn sâu vs. Nam chính hối hận muộn màng). 🌟 Thông điệp: Yêu cuộc sống, tự lập tự cường, trân trọng bản thân, kiên trì vượt qua nghịch cảnh.5
Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần [Xuyên không – Trùng sinh]
(Hoàn chính văn + phiên ngoại)
Kiếp trước, Ôn Ninh bị giam giữ bên cạnh Bùi Hữu, trở thành chim trong lồng, chim sẻ trong tay hắn.
Ngày nào nàng cũng hoặc đang lập kế hoạch trốn chạy, hoặc đang trên đường chạy trốn.
Cuối cùng, bị hắn bẻ gãy đôi cánh, ôm nỗi u sầu mà chết.
Sống lại một đời, Ôn Ninh quyết định che giấu thân phận, kìm nén tính tình.
Chua ngoa cay nghiệt, thiển cận nông nổi, ngốc nghếch không tự biết…
Quan trọng nhất là vẫn yêu hắn tha thiết, say mê không lối thoát.
Tóm lại, hắn ghét thế nào, nàng sẽ làm y như vậy.
Quả nhiên, kiếp này Bùi Hữu vô cùng chán ghét nàng, tránh còn không kịp,
thấy nàng là chỉ muốn rửa mắt cho sạch.
Ôn Ninh cảm thấy thân tâm thư thái, cuối cùng cũng có thể an tâm chọn một người để lấy làm chồng.
Ngày tin Ôn Ninh đính hôn lan truyền khắp thành, nàng bất ngờ chạm mặt Bùi Hữu.
Ôn Ninh quyết định hoàn thành vai diễn cuối cùng, cống hiến màn hạ màn thật xuất sắc —
ôm chặt đùi Bùi Hữu, nước mắt rưng rưng nghẹn ngào nói:
“Hu hu, đại nhân, tiểu nữ không muốn gả…
Đại nhân, tấm chân tình của tiểu nữ với ngài trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi sáng…
Hu hu hu… đại nhân, cả đời này tiểu nữ si tình không đổi, không gả ai khác ngoài ngài!”
Trong kịch bản nàng viết, lúc này Bùi Hữu đáng ra phải vô tình nhấc chân bỏ đi,
quay lưng tuyệt tình, đến một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nàng.
Không ngờ hắn vẫn đứng yên tại chỗ.
Ngay khi nàng sắp diễn không nổi nữa, hắn chậm rãi cúi xuống,
đầu ngón tay ấm áp lau giọt lệ chưa rơi khỏi khóe mắt nàng.
Ánh mắt và giọng nói đều mang theo sự mê hoặc khác hẳn vẻ lạnh nhạt ngày trước:
“Nếu đã như vậy... vậy thì lấy ta, được chứ?”
Ôn Ninh: “……………………???”
Ôn Ninh ngây ngẩn cả người, như bị sét đánh giữa trời quang.
— Trọng sinh trở lại, nàng vốn định tránh hắn như tránh thú dữ. Nhưng ai ngờ, kẻ từng giam cầm nàng lại bắt đầu truy cầu nàng bằng cả trái tim.
— Trò chơi “mèo vờn chuột” giờ đây, ai mới là kẻ chủ động? Ai mới là người động tình trước?
Thể loại: Giả tưởng cổ đại · Trùng sinh · Cặp đôi oan gia · Tiền duyên hậu kiếp · Theo đuổi vợ · Chính kịch
5
Tên truyện: Vương Gia Tàn Tật Đứng Dậy Rồi
Trong kỳ tuyển tú nhập cung, các tiểu thư quyền quý trong thiên hạ đều nhất loạt tránh xa Huệ Vương – vị vương gia có ngoại hình u ám, đôi chân tàn tật và ánh mắt băng lãnh như thể có thể đông cứng cả mùa hạ. Người ta đồn rằng hắn là kẻ mệnh sát, là “diêm vương sống” mà ngay cả trời cũng không dám đắc tội.
Ai cũng sợ. Ai cũng muốn tránh.
Nhưng… lại có một người không sợ – Diêu Hoàng.
Nàng không những không tránh, mà còn lén lút liếc nhìn hắn vài lần, trong lòng tràn đầy những suy tính rất đời thường:
“Ngồi xe lăn thế này, chắc sau khi thành thân sẽ ít chuyện phải lo hơn nhỉ?”
Tư tưởng đơn giản đến lạ.
Khi tất cả nữ tử trong thiên hạ chỉ mong được gả cho một nam nhân khỏe mạnh, phong lưu, vinh hoa phú quý, thì nàng lại nghĩ đến... sự nhàn hạ. Nhưng Diêu Hoàng cũng chẳng hề sai – bởi vận may của nàng, thật sự bắt đầu từ khoảnh khắc “chọn nhầm” Huệ Vương.
Ngay sau khi thành thân, Huệ Vương – tên thật là Triệu Toản, lạnh nhạt tuyên bố những quy tắc sống chung mà ai nghe qua cũng phải sốc:
“Bổng lộc mỗi năm năm nghìn lượng, nàng muốn tiêu gì cứ tiêu.”
“Mỗi tháng hai ngày mùng năm và mười, ta sẽ ở cùng nàng, còn lại... phòng ai nấy ngủ.”
Diêu Hoàng nghe xong thì trong lòng vỗ tay:
“Trúng số rồi! Vừa nhàn thân, vừa có tiền, đúng kiểu phu quân người ta trong truyền thuyết!”
Thế nhưng… đời không phải chuyện cổ tích.
Dưới vỏ bọc “ít chuyện”, cuộc sống chung với Huệ Vương lại dần trở thành một chuỗi những ngày đầy rẫy bất ngờ. Một người tưởng như lãnh khốc, không cảm xúc, lại từng chút một bị nàng kéo vào thế giới đầy sức sống và nhiệt huyết. Triệu Toản không vui vẻ được – nhưng lại bị ép phải vui vẻ theo cách rất ngọt ngào. Và dần dần, từ một cây khô giữa đông, Huệ Vương đã gặp được “mùa xuân” của đời mình.
🌿 Đặc điểm nổi bật của truyện:
Cưới trước yêu sau, tiến triển tình cảm tự nhiên, không cưỡng ép.
Giọng văn nhẹ nhàng, đan xen yếu tố hài hước và ngọt ngào.
Nữ chính hoạt bát, lạc quan, mang lại ánh sáng cho một nam chính tưởng chừng vô vọng.
Nam chính có khuyết điểm thể chất nhưng nội tâm sâu sắc, dần hồi phục cả về thể xác lẫn tinh thần.
Tình tiết đời thường gần gũi, không đấu đá hậu cung phức tạp.
🌿 Tags nổi bật:
Ngọt văn | Sảng văn | Nhẹ nhàng | Ngày thường | Hôn trước yêu sau | Nam chính khuyết tật | Healing
🌿 Dàn nhân vật:
Diêu Hoàng – nữ chính dí dỏm, thực tế, yêu tiền nhưng cũng rất chân thành.
Triệu Toản (Huệ Vương) – lạnh lùng, cô độc, nhưng nội tâm ấm áp và chung tình.
Chiếc xe lăn đáng thương – nhân vật phụ thầm lặng gắn bó với Huệ Vương trong suốt bao năm trời 😂
🌿 Tóm tắt:
Một cây khô tưởng như không thể ra chồi, cuối cùng cũng nảy mầm khi mùa xuân gõ cửa. Hạnh phúc đến muộn nhưng ngọt ngào hơn cả mong đợi.
🌿 Thông điệp của truyện:
Sống có trách nhiệm, yêu thương đúng cách, thì dù số phận ban đầu có khắc nghiệt đến đâu, tương lai vẫn có thể rực rỡ nhờ vào chính nỗ lực của bản thân. Ai cũng có thể thay đổi, chỉ cần bên cạnh có một người không rời bỏ.
4
“Tô Vàng Nạm Ngọc” là câu chuyện về Trưởng công chúa và nghịch thần.
Nàng là Trưởng công chúa Tương Dương – Lý Tâm Ngọc, dung mạo khuynh thành, cốt cách cao quý, xuất thân tôn quý vô song. Từ khi sinh ra đã ngồi kiệu ngọc, được vạn dân kính ngưỡng, phong thái đoan trang nhưng ánh mắt lại luôn ngạo mạn, kiêu kỳ. Với nàng, thế gian này không gì là không thể có được — kể cả tình yêu của một kẻ ti tiện nhất.
Năm đó, Lý Tâm Ngọc từng trêu đùa một thiếu niên xuất thân hèn mọn – Bùi Mạc. Hắn nghèo khó, yếu thế, chỉ có lòng trung thành và đôi mắt cuồng nhiệt luôn dõi theo nàng. Nàng ban cho hắn một nụ cười, một viên kẹo ngọt, một vài lời trêu chọc — và rồi quay lưng bỏ đi, không hề bận tâm đến trái tim đơn thuần ấy đã rung động thế nào, đau đớn ra sao.
Với nàng, đó chỉ là trò tiêu khiển trong những ngày nhàn rỗi. Nhưng với hắn, đó là tín ngưỡng cả đời.
Thế nhưng, ai có thể ngờ được?
Năm tháng trôi qua, gió đổi chiều. Thiếu niên năm xưa mang theo máu và nước mắt quay trở lại, không còn là kẻ quỳ rạp dưới chân nàng. Bùi Mạc khi ấy đã là đại gian thần quyền khuynh triều chính, mưu thần thao túng thiên hạ, thậm chí dấy binh tạo phản, tru diệt vương triều Lý gia, lật đổ ngai vàng nàng từng tựa vào kiêu ngạo.
Điện Tĩnh Hòa đổ nát, đế cơ nghiêng ngửa, kẻ từng quỳ xuống vì nàng nay giẫm lên kiêu hãnh năm xưa mà bước qua không hề quay đầu lại.
Đến lúc này, Lý Tâm Ngọc mới biết hối hận là gì. Nhưng tất cả đã quá muộn.
Một đời nữa bắt đầu lại, nàng trọng sinh.
Sống lại vào thời điểm còn chưa gieo xuống nhân quả đau lòng kia, nàng đứng nhìn thiếu niên gầy gò, đôi mắt đen láy chất chứa khát vọng cùng quật cường, bỗng thấy tim như nhói đau. Đó là một Bùi Mạc chưa bị vấy bẩn bởi quyền lực và thù hận, vẫn còn thuần túy, vẫn còn khát cầu một chút ấm áp từ nàng.
Lý Tâm Ngọc không còn là cô công chúa kiêu ngạo vô tri năm xưa nữa. Nàng nhẹ nhàng đến gần, mỉm cười dịu dàng:
“Tiểu Bùi Mạc, lại đây, bổn cung cho ngươi kẹo ăn.”
“Tiểu Bùi Mạc, bổn cung đối với ngươi tốt không? Vậy sau này ngươi có bảo vệ bổn cung không?”
“Tiểu Bùi Mạc, mưu quyền soán vị… chẳng bao giờ có kết cục tốt đâu đấy!”
Nàng tưởng rằng chỉ cần sống khác đi, kết cục sẽ thay đổi. Nhưng định mệnh lại chẳng dễ dàng buông tha ai.
Một bên là kiếp trước hủy diệt giang sơn, một bên là hiện tại ràng buộc tâm hồn.
Tình cảm lần này không còn là trò đùa, mà là đánh cược bằng cả mạng sống và trái tim. Hắn có thể tha thứ, nhưng không thể quên. Nàng có thể yêu, nhưng không dám mong chờ.
Cuối cùng, khi giang sơn đã định, kẻ nghịch thần năm nào được tẩy sạch thanh danh, thiên hạ gọi là thánh nhân khai quốc, thì Lý Tâm Ngọc lại trở thành một người điên bị giam lỏng trong cung điện lộng lẫy không cửa thoát.
“Nghịch thần đã được tẩy sạch thanh danh, nhưng ta lại hóa điên mất rồi…”
Tags: Tình duyên trắc trở, Kẻ kiêu hùng, Ngọt sủng
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lý Tâm Ngọc, Bùi Mạc ┃ Nhân vật phụ: Câu chuyện tiếp theo Diễm Thư, nội dung đầy kích thích ┃ Khác: Trọng sinh, gian thần, yêu hận đan xen
Tóm tắt ngắn: Một tiểu công chúa xinh đẹp nhưng miệng lưỡi sắc bén × Một đại gian thần tuấn mỹ, quyền thế khuynh đảo thiên hạ
5
Thẩm Kỳ, nghệ danh là Uy Long, từng là nam diễn viên nổi tiếng toàn cầu vào những năm 70. Tuy nhiên, anh đã biến mất một cách bí ẩn và bị quên lãng, như thể chưa từng tồn tại trên thế giới này.
Một ngày nọ, Dung Thiển vô tình nhìn thấy một bức ảnh cũ hơn ba mươi năm trước, trong đó có cô và Thẩm Kỳ chụp chung…
Phát hiện kỳ lạ này khiến cô bắt đầu hành trình xuyên thời gian, quay lại quá khứ nhiều lần để cứu anh!
Đối với Dung Thiển, mỗi lần quay lại chỉ là khoảng cách vài ngày, nhưng đối với Thẩm Kỳ, để gặp lại cô, anh phải chờ đợi hàng năm trời.
Trong những năm tháng dài đằng đẵng ấy, công tử Thẩm – người luôn tỏ ra cao quý, nho nhã trước mọi người, lại âm thầm chống cằm, đếm từng ngày để tính thời gian gặp lại cô.
Rồi anh thở dài: “Ông trời ơi! yêu xa đã khó, thời không lại còn khác nhau, Thiển Thiển của anh ơi, anh rất nhớ em”
Truyện Ngôn Tình : Xuyên Về Thập Niên 70 Ảnh Đế Luôn Có Mưu Đồ Quấy Rối Tôi
5
⚠️ Cảnh báo trước khi đọc: Truyện có yếu tố cưỡng ép, cướp vợ, thế thân. Độc giả nhạy cảm với mô-típ này vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc.
Ta Và Thừa Tướng Hòa Ly kể về Khương Vu, một nữ tử sống mười tám năm trong thân phận thế thân – làm vợ, dạy con, chu toàn mọi thứ chỉ để lấp đầy khoảng trống của một người khác trong lòng phu quân nàng: Sở Lăng.
Cả thanh xuân của Khương Vu bị vùi lấp trong câm lặng. Nàng yên phận, chờ mong, nuôi hy vọng, để rồi cuối cùng chỉ nhận lại một bức thư tay từ người cũ của Sở Lăng:
"Ta sống không tốt..."
Chỉ năm chữ đó, cũng đủ khiến tất cả sự cố gắng của nàng tan thành mây khói. Khương Vu hiểu, nàng chưa từng là người được chọn – chỉ là kẻ thay thế. Nhưng lần này, nàng không khóc lóc hay oán trách. Nàng lạnh lùng và dứt khoát. Nàng đích thân đưa người kia – cùng một đứa trẻ – từ nơi hòa thân trở về, để hoàn thành mối tình dang dở mà Sở Lăng vẫn còn ôm ấp. Nhìn đứa bé, nàng biết tám phần là huyết mạch của phu quân mình.
Tình yêu trong Khương Vu đã sớm cạn kiệt. Mười tám năm qua không làm Sở Lăng rung động, thì nàng cũng chẳng muốn níu kéo. Nàng chỉ muốn buông tay đúng cách, để người kia có được cái kết viên mãn, còn nàng cũng tự do tìm kiếm một đời mình xứng đáng.
“Ngài hãy hưu thiếp đi, thiếp đã có người khác bên ngoài rồi.”
Câu nói ấy, với người khác là bịa đặt, nhưng với Khương Vu thì hoàn toàn chân thực. Nàng thực sự có một người bên ngoài – một gã đào kép ôn nhu, dịu dàng, biết pha trà, hát hay, hiểu lòng nàng hơn bất kỳ ai. Bọn họ còn cùng nhau chăm sóc một đứa bé – không phải ruột thịt, nhưng lại hiếu thuận và gắn bó như máu mủ.
Khương Vu đã tính kỹ: khi cầm được hưu thư, nàng sẽ rước người ấy về làm phò mã, cho bản thân một cuộc đời mới – không thế thân, không gượng ép, không tổn thương.
Nhưng nàng không ngờ, người đàn ông lạnh lùng như bông tuyết trên đỉnh Thiên Sơn ấy lại nắm tay nàng, mỉm cười với ánh mắt dịu dàng đến rợn người:
“A Vu, đừng đùa nữa. Chỉ là một gã đào kép thôi mà, nàng chơi chơi là được, sao lại coi là thật?”
Từ giây phút đó, cuộc chiến tâm lý, tình cảm và cả sự thật ẩn giấu trong quá khứ bắt đầu được bóc trần. Những ký ức mờ mịt, những điều tưởng chừng bị lãng quên, dần lộ diện. Khương Vu không còn chắc chắn về điều gì nữa: Liệu nàng thực sự chỉ là thế thân, hay mọi thứ chỉ là một cái bẫy được dựng lên quá khéo léo?
📌 Thông tin thêm:
Ta Và Thừa Tướng Hòa Ly
Nữ chính – Nam chính – Nam phụ đều sạch, không vướng quá khứ yêu đương rắc rối. Thể loại: Ngược tâm, trời định một đôi, não động mở lối, thế thân, truyện đấu trí – cảm xúc. Từ khóa tìm kiếm: Khương Vu, Sở Lăng, Lương Khiêm, hòa ly, truyện thế thân, truyện cổ đại ngược tâm. Vai phụ: Lương Khiêm – và những nhân vật khác. Tóm tắt một câu: Nàng có một người bên ngoài. Chủ đề tư tưởng chính: Tình yêu không thể tồn tại nếu thiếu đi sự thấu hiểu và cảm thông từ hai phía. Tác phẩm xuất sắc ở điểm nào? – Góc nhìn nữ chính nhập vai sâu sắc – Cốt truyện có nhiều plot twist lật ngược tình thế – Mối quan hệ đầy kéo – đẩy – giằng xé nội tâm giữa hai nhân vật chính – Và cuối cùng, là thông điệp đầy nhân văn: thứ có được bằng thủ đoạn, cuối cùng cũng phải trả lại bằng cái giá xứng đáng.5
Hương Chanh Mùa hè. Mùa hè. Sau kỳ thi đại học, khi rảnh rỗi chẳng có việc gì làm, Mễ Nhất Ninh bất ngờ phát hiện mẹ mình có dấu hiệu tìm được “mùa xuân thứ hai.”
Buổi chiều, ánh nắng len lỏi qua tán cây xanh. Một người đàn ông trẻ trung, điển trai đứng lười nhác ở cửa xưởng làm việc, dưới bóng râm dày đặc. Anh cúi đầu trò chuyện với mẹ cô.
Bóng cây lấp lánh đung đưa trong gió, anh đứng một tay đút túi, toát lên vẻ ung dung và phóng khoáng.
Mễ Nhất Ninh đứng cách đó vài bước, nắm chặt quai túi.
Chẳng phải đây chính là người mà hôm trước cô vừa cãi nhau sao?
Sao quay đi ngoảnh lại, anh ta lại định làm ba cô rồi!
Bạn bè xung quanh Tịch Tông nhận ra, không biết từ bao giờ, vị “nam thần” của khoa bỗng có một “cái đuôi nhỏ” luôn theo sát sau lưng.
Cô gái nhỏ ấy trong sáng, xinh đẹp, tràn đầy sức sống. Tính tình hơi bướng bỉnh nhưng lại nhát gan. Mỗi khi bị chọc giận, cô vừa bĩu môi cãi lại không ngừng, vừa đỏ bừng vành tai.
Bạn bè tiếc thầm trong lòng.
Cô gái lanh lợi, đáng yêu thế này, nhưng Tịch Tông lại chẳng bao giờ thích những người quá nhỏ tuổi.
Vài ngày sau, quả nhiên Tịch Tông chặn Mễ Nhất Ninh lại, thản nhiên nói:
“Sau này đừng đến nữa. Không hợp.”
Về sau.
Tịch Tông hối hận, đành tìm đến cô gái nhỏ, tốn bao công sức dỗ dành.
Anh giúp cô thi đấu, thắng được cả núi phần thưởng.
Giữa một cuộc họp đông người, anh dừng lại chỉ để pha riêng cho cô một ly trà sữa.
Đáp lại, cô chỉ nhướng mắt, không mấy vui vẻ nói:
“Anh có tốt với tôi thế nào, tôi cũng không gọi anh là ba đâu.”
Tịch Tông: ?
Một câu chuyện hài hước, dí dỏm với không khí mùa hè đầy niềm vui. Khoảng 100,000 chữ, 1v1, kết thúc nhẹ nhàng, hạnh phúc.
Tags: Tình cảm đô thị, nhất kiến chung tình, ngọt văn.
Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Mễ Nhất Ninh, Tịch Tông | Nhân vật phụ: | Khác:
Một câu tóm tắt: Sau khi nhầm nam thần lạnh lùng thành bạn trai của mẹ mình.
Lập ý: Trên con đường trưởng thành, học cách nhận được tình yêu và lòng dũng cảm.
4
Truyện Ta Bày Quán Ở Niên Đại Văn :
Tống Lê xuyên vào một cuốn tiểu thuyết niên đại và trở thành em gái ruột của một đại phản diện.
Là thiên kim giả mạo bị gia đình giàu có ruồng bỏ, cô bị buộc quay về sống cùng ba mẹ ruột nghèo khó. Theo cốt truyện, cả gia đình sẽ lần lượt gặp tai họa và chết thảm.
Tống Lê: Mạt thế mười năm lăn lộn, hỏi thử xem ai là trùm ở đây!
Chết ư? Không bao giờ! Phải sống thật tốt, ăn ngon, ngủ kỹ và tận hưởng cuộc đời! Ba mẹ ruột quá nghèo, cô quyết định ra chợ bán hàng nuôi gia đình. May thay, cô sở hữu một loại dung dịch dinh dưỡng có khả năng khuếch đại hương vị món ăn lên gấp nhiều lần.
Ai mà ngờ, khi cô vừa dựng quầy hàng xong, ba mẹ ruột liền lôi ra một rương vàng, cưng chiều nói: “Con gái ngoan, muốn gì cứ lấy!”
Kế hoạch khởi nghiệp thất bại vì đột nhiên trở thành "con nhà giàu." Tống Lê vừa định dẹp quán thì quay lại đã thấy đồ ăn bị giành giật sạch trơn.
Từng người khách đứng gõ chén, xếp hàng cầu xin:
“Chủ quán, còn món không? Tôi trả thêm tiền, bán cho tôi một chén nữa!”
Bánh canh hoành thánh với cải bó xôi "đại lực," cháo phù dung dưỡng nhan, súp hải sản trị bách bệnh...
Đến tận trưa, trong lúc Tống Lê còn đang ngủ nướng, hàng dài thực khách đã trèo lên cây ngoài cửa sổ, khẩn thiết cầu xin:
“Chủ quán, đói quá, xin được ăn!”
Danh tiếng món ăn gia truyền của Tống Lê vang xa, khó mà mua được dù chỉ một chén. Trong khi đó, Lâm Nhã Nhu – cô thiên kim "thật" của gia đình giàu có – tìm mọi cách đánh cắp công thức, nhưng lại sụp đổ khi phát hiện làm y hệt mà vị sao chẳng giống?
Đại phản diện – người anh trai – chỉ vì muốn ăn bữa cơm do em gái nấu mà ngoan ngoãn hòa giải với ba mẹ, gặp lại anh em cũ liền tuyên bố:
“Em gái tao không cho tao đánh nhau nữa, tao sửa đổi rồi!”
Ở nhà bên cạnh, một nhà khoa học trẻ vừa du học trở về, sau khi nếm thử món ăn của Tống Lê, quả quyết:
“Thức ăn này, hoàn toàn không phù hợp với nguyên lý khoa học.”
Tống Lê giật mình: giọng điệu của người này... sao giống hệt vị tướng quân từ mạt thế của cô vậy?
Thẻ nội dung: Nữ phụ | Xuyên sách | Sảng văn | Tiểu thuyết niên đại
Từ khóa tìm kiếm: Tống Lê | Nhân vật phụ | Khác
Một câu tóm tắt: Nàng đầu bếp nhỏ mềm mại, chỉ nằm cũng thắng lớn!
Tư tưởng chính: Tôn vinh tinh thần tự lực tự cường.
4
"Nữ Giả Nam Trang Sau Khi Tôi Có Được Kịch Bản Nam Chính" là truyện xuyên sách hấp dẫn với nữ chính giả trai và nắm giữ kịch bản định mệnh.
Đường Lê xuyên vào một quyển tiểu thuyết, trở thành nam phụ pháo hôi, là một cô gái giả trang thành nam nhi.
Nam chính trong truyện sau này tuy là một nhân vật nổi bật ở thành phố A, là kỳ tài kinh doanh hàng đầu, nhưng hiện tại chỉ là một cậu bé có gia cảnh nghèo khó, không được ai yêu thương.
Vì thiếu tình thương từ thuở nhỏ và luôn bị người đời lạnh nhạt, cậu dần phát triển tính cách lạnh lùng, cố chấp, suýt nữa thì bước vào con đường hắc hóa.
Để thay đổi kết cục pháo hôi của mình, Đường Lê buộc phải liên kết với một hệ thống [Công Cụ].
Vừa lặng lẽ nâng cao chỉ số hạnh phúc của nam chính, vừa duy trì vai phản diện của mình không được sụp đổ.
Nam chính bị bệnh sốt, cô mặc kệ không quan tâm, tan học liền lập tức đội mưa đưa thuốc. √
Nam chính chịu sỉ nhục, cô mỉa mai châm chọc, sau lưng lại tung cú đấm mạnh mẽ. √
Nam chính bị vu oan, cô thêm mắm dặm muối, sau đó âm thầm thu thập chứng cứ, làm sáng tỏ sự thật. √
Ngồi vững vị trí “người đàn ông” phía sau nam chính. √
Đường Lê luôn nghĩ rằng mình làm rất tốt.
Cho đến một ngày, âm thanh nhắc nhở từ hệ thống vang lên trong đầu.
【Tít—Chỉ số hạnh phúc của nam chính đã đạt tối đa.】
【Mục tiêu “Công Cụ” đã hoàn thành, mở khóa phần tình yêu.√】
?! Khỉ thật!
Sau vai pháo hôi không phải sẽ là phần “anh em tốt” sao?!
---
Nếu hỏi trên đời này ai là người mà Tề Diệp ghét nhất, thì:
Thứ nhất là người cha ruột bỏ mặc cậu.
Thứ hai là Đường Lê – người học cùng trường.
Một ngày tan học, cậu dừng xe đạp ở đầu ngõ để sửa.
Nghe thấy tiếng động, cậu thấy Đường Lê – kẻ mà cậu ghét cay ghét đắng – ở trong ngõ.
Cô nắm lấy cổ áo của cậu học sinh thể thao bên cạnh, mạnh mẽ đập vào tường sau lưng.
Đường Lê cắn chặt cơ hàm, ánh mắt lạnh lẽo.
“Gan lớn nhỉ, dám động vào người của tôi!”
“Người của cô? Nhưng gần đây tôi chỉ có đánh Tề Diệp…”
“Hắn chính là người của tôi.”
---
PS: ① Nam chính thật sự là một đóa hoa mỏng manh, kiêu ngạo nhưng tự ti, có tính chiếm hữu rất mạnh. √
② Nữ chính có phong cách thẳng thắn, sức mạnh vượt trội, đúng chuẩn kịch bản nam chính của truyện thanh xuân vườn trường. √
**Nội dung tags**: Nữ phụ, ngọt văn, xuyên sách, nữ giả nam trang.
**Từ khóa tìm kiếm**: Nhân vật chính: Nữ chính Đường Lê| Nam Chính: Tề Diệp | Nhân vật phụ: Cùng loại hoàn truyện 《Sau Khi Xuyên Thành Chị Gái Của Nữ Phụ Phản Diện, Tôi Đã Trở Nên Toàn Năng》 | Khác: Ngọt văn, không gian tưởng tượng, sảng văn.
**Tóm tắt trong một câu**: Tuy nhiên, nam chính lại lấy kịch bản của nữ chính. qwq
**Thông điệp**: Nỗ lực phấn đấu, cố gắng thay đổi cuộc sống hiện tại.
Nếu bạn yêu thích thể loại xuyên sách, giả nam trang và muốn tìm một câu chuyện vừa hài hước vừa cảm động, đây chắc chắn là lựa chọn lý tưởng. Truyện không chỉ khiến người đọc bật cười vì những tình huống trớ trêu mà còn chạm đến cảm xúc bằng những khoảnh khắc chân thành giữa các nhân vật.
5
Diệp Đường lần đầu gặp Tần Thiệu Sùng khi cô chưa đầy hai mươi tuổi, còn anh đã bước sang tuổi ba mươi mốt.
Cô trẻ trung, xinh đẹp và đầy cá tính. Anh chững chạc, giàu có và đa tình. Khi Diệp Đường hai mươi sáu tuổi, cô không còn tự tin về "tuổi trẻ và nhan sắc" như trước nữa. Tái ngộ Tần Thiệu Sùng, cô phát hiện anh dường như vẫn không thay đổi gì so với trước đây. Vẫn là một người đàn ông giàu có và phóng đãng. Vẫn yêu cô say đắm. Câu chuyện xưa về một gã "trâu già gặm cỏ non", kẻ đào hoa trở thành người chung tình. (Ai da, tác giả viết văn án không giỏi, mời các bạn đọc thử nội dung để cảm nhận rõ hơn nhé!) Đại thúc văn: Nam chính lớn hơn nữ chính 11 tuổi. Đúng chất "tra nam". Tình yêu của người trưởng thành, không dành cho thiếu niên. Kết thúc có hậu (HE). Thể loại: Đô thị tình duyên, Hoan hỉ oan gia, Bên cạnh tình ca Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Diệp Đường, Tần Thiệu Sùng ┃ Vai phụ: Dự thu 《Múa rối》 ┃ Khác: Đại thúc văn Một câu tóm tắt: Trâu già gặm cỏ non, kẻ đào hoa trở thành người chung tình.