Trúc Ảnh Viên
  • Thể Loại
    • Cổ đại
    • Hiện đại
    • Thanh Xuân
    • Xuyên Không
    • Xuyên Sách
    • Hài Hước
    • Hệ Thống
    • Hắc Hóa
    • Huyền Huyễn
    • HE
    • Trọng Sinh
    • Ngược Tâm
    • Nữ Cường
    • Sủng Thê
    • Linh Dị
    • 1v1
    • LGBT+
    • Gương Vỡ Lại Lành
    • Oan Gia Hoan Hỉ
    • OE
    • Sci-fi
    • Song Khiết
    • SE
    • Dị Giới
    • Trinh Thám
    • Ngược Thân
  • BXH
  • Nhạc Truyện
  • Nạp Xu
  • Mới
Search...
Sign in Sign up
Trúc Ảnh Viên
Đăng Nhập Đăng Ký
  • Thể Loại
    • Cổ đại
    • Hiện đại
    • Thanh Xuân
    • Xuyên Không
    • Xuyên Sách
    • Hài Hước
    • Hệ Thống
    • Hắc Hóa
    • Huyền Huyễn
    • HE
    • Trọng Sinh
    • Ngược Tâm
    • Nữ Cường
    • Sủng Thê
    • Linh Dị
    • 1v1
    • LGBT+
    • Gương Vỡ Lại Lành
    • Oan Gia Hoan Hỉ
    • OE
    • Sci-fi
    • Song Khiết
    • SE
    • Dị Giới
    • Trinh Thám
    • Ngược Thân
  • BXH
  • Nhạc Truyện
  • Nạp Xu
  • Mới
  1. Home
  2. Cổ đại
Thể Loại
  • 1v1 (10)
  • Cổ đại (27)
  • Cung Đấu (7)
  • Dị Giới (0)
  • Đô Thị (6)
  • Đoản Văn (16)
  • Dưỡng Thành (1)
  • Gương Vỡ Lại Lành (0)
  • Hắc Hóa (1)
  • Hài Hước (4)
  • HE (14)
  • Hệ Thống (5)
  • Hiện đại (26)
  • Huyền Huyễn (8)
  • LGBT+ (0)
  • Linh Dị (1)
  • Manhwa (0)
  • Ngọt (9)
  • Ngược Tâm (1)
  • Ngược Thân (0)
  • Nữ Cường (4)
  • Oan Gia Hoan Hỉ (0)
  • OE (0)
  • Sci-fi (0)
  • SE (0)
  • Song Khiết (0)
  • Sủng Thê (1)
  • Thanh Mai (1)
  • Thanh Xuân (2)
  • Tình Cảm (2)
  • Trinh Thám (0)
  • Trọng Sinh (6)
  • Xuyên Không (13)
  • Xuyên Sách (2)

Cổ đại

27 results
Sắp xếp theo
  • A-Z
Nam Chính Anh Ấy Già Rồi copy1

Nam Chính Anh Ấy Già Rồi

Cổ đại Cung Đấu
5
Nam Chính Anh Ấy Già Rồi - Vương Uẩn có lẽ là nữ chính yếu đuối nhất trong các truyện xuyên không rồi. Nguyên chủ thảm bại dưới tay người đường tỷ đã trọng sinh, kết cục đường tỷ ấy cưới được Thế tử vương phủ Nam Dương Vương, còn cô – vừa mới xuyên đến – thì bị gả ngay cho một ông lão đã cáo quan về hưu. Dù ông ấy là bậc đại nho đương thời, từng một thời đội mũ lưu danh, tiếng tăm lẫy lừng khắp kinh kỳ... nhưng thiên hạ chẳng ai thích nhìn cảnh anh hùng về già, mỹ nhân xế bóng. Tưởng rằng đời này chỉ có thể sống cho qua chuyện, nào ngờ mọi việc lại vượt khỏi dự đoán của cô. Xuyên qua thì đang mười tám, mà vị hôn phu thì... sáu mươi tuổi. Vừa làm chồng, vừa làm thầy, đã xuyên rồi thì Vương Uẩn cũng phải học, học, học! Tuân Trinh (cười): “Đạo không thể hành, vậy thì chèo bè vượt biển. Tiểu hữu, câu ấy nghĩa là sao?” Vương Uẩn: “Xin lỗi, ta từ chối.” Ngày ngày học hành thi cử, bạn học ai nấy cũng gay lọng lặng lẽ. Vương Uẩn hoài nghi cuộc đời xuyên không của mình: Tôi thật sự đến để đấu đá trong hậu viện sao??? Sao không phải đấu đường tỷ, đấu nha hoàn, đấu mẹ chồng... mà là học bài, thi cử, chép sách??? Lần đầu gặp Vương Uẩn, anh mười sáu, cô mười bảy – anh đến thế giới của cô đúng thời điểm. Lần nữa gặp lại, anh sáu mươi, cô mười tám – cô lại đến thế giới của anh sai thời điểm. Nam nữ chính đều xuyên không, chỉ là một người từ cổ đại đến hiện đại, một người từ hiện đại về cổ đại. Nữ chính cùng nam chính trải qua ba giai đoạn: thiếu niên – trung niên – lão niên, cuối cùng đạt được kết cục HE. Nam chính "già rồi", là người thầy tốt, bạn tri kỷ tốt, càng là người chồng tốt. Nữ chính theo hướng trưởng thành, phần đấu đá nội viện không nhiều – bởi thật sự thì... đấu qua đấu lại cũng mệt. Truyện nghiêng về quá trình trưởng thành và cuộc sống trong học đường. Yêu đương nhẹ nhàng, cùng nhau mở trường dạy học. Cảnh báo: Truyện hướng về trưởng thành. Nữ chính có khuyết điểm, là kiểu bình thường – không thể “ngầu lòi” cân cả trời đất. Ai muốn đọc kiểu nữ chính thông minh tuyệt đỉnh, xuyên phát là có thể đấu tay đôi với cổ nhân thì có lẽ sẽ thất vọng. Nếu ai thắc mắc về tính cách nữ chính, xin mời đọc kỹ chương 21 và chương 58, đọc xong rồi hãy nói, cảm ơn.
Tiểu Thiếp Trong Vương Phủ Trúc Ảnh Viên

Tiểu Thiếp Trong Vương Phủ

Cổ đại Xuyên Không
5

Tiểu Thiếp Trong Vương Phủ

Tác giả: Hồng Cần Tô Tửu Tên gốc: "Nhật Ký Cổ Đại Của Mai Tố Tố" Mai Tố Tố – một cô gái hiện đại bình thường – chẳng biết vì lý do gì mà xuyên không, mở mắt ra đã trở thành một tiểu thiếp không tên không phận trong phủ Tấn Vương, bị nhốt trong khu viện hẻo lánh, sống từng ngày như cái bóng. Nàng đã từng có hai nam nhân. Người trước thì bị lưu đày, người sau lại chỉ xem nàng như một công cụ để chinh phục Bạch Nguyệt Quang. Trớ trêu thay, Bạch Nguyệt Quang kia lại chính là chính thất của người chồng trước của nàng. Nói cách khác, một khi Bạch Nguyệt Quang hồi tâm chuyển ý, thì cuộc sống của nàng cũng coi như đi vào ngõ cụt. Cả vương phủ ai nấy đều biết, người duy nhất được Vương gia để trong tim chính là vị kia ở Lan Hinh Viện. Điện hạ Tấn Vương kiêu ngạo, lãnh đạm, thủ đoạn tàn nhẫn, chẳng xem ai ra gì. Nhưng riêng đối với nàng ta lại vô cùng sủng ái, giấu kín trong phủ, dốc hết những gì tốt nhất cho nàng, đến mức tiểu viện được canh phòng nghiêm ngặt như một tòa thành bất khả xâm phạm. So với nàng ta, Mai thị vào phủ sau, cuộc sống chẳng khác nào một trời một vực. Mai Tố Tố tự biết thân phận của mình, vì thế chưa từng động lòng trước sự sủng ái của Tấn Vương. Nàng luôn giữ cho mình một cái đầu tỉnh táo, đối diện với hắn bằng sự khéo léo đầy xa cách, trong thâm tâm không ngừng tìm cách rời khỏi nơi này. Cho đến một ngày, Bạch Nguyệt Quang đột nhiên triệu kiến nàng. Nàng biết, cơ hội của mình đến rồi. … Khi Kỳ Trường Uyên biết tin Mai Tố Tố đã rời khỏi vương phủ, hắn chỉ nhàn nhạt "ừm" một tiếng, chẳng hề có bất kỳ phản ứng dư thừa nào. Tất cả hạ nhân trong phủ đều cho rằng, Vương gia chẳng hề bận tâm đến Mai chủ tử, người thực sự ở trong lòng hắn vẫn là vị kia ở Lan Hinh Viện. Ngay cả bản thân hắn cũng nghĩ như vậy. Mãi đến sau này, hắn mới chợt nhận ra… Mỗi lần hồi phủ, hắn luôn vô thức đi về một hướng. Đôi khi ngủ say, bên tai lại vang vọng thanh âm quen thuộc nào đó. Có lúc mệt mỏi đến rã rời, hắn lại bất giác gọi ra một cái tên... Trong lòng như thiếu mất một mảnh, đau đớn âm ỉ. Hắn hối hận rồi. 💡 Lưu ý: Một câu chuyện cảm xúc, thông minh, và sâu cay Nữ chính: Mai Tố Tố – lý trí, bình tĩnh, diễn sâu nhưng không mưu hèn kế bẩn. Nam chính: Kỳ Trường Uyên – kiêu ngạo, hối hận muộn, truy thê đến chết đi sống lại. Cặp đôi: Kịch sĩ vs. Đại lợn đực – một màn ngược rồi ngọt rất đáng thưởng thức. Kết HE. Nam nữ chính không phải C… cân nhắc trước khi đọc. Tag nội dung: Tình yêu độc nhất – Xuyên không cổ đại. 🔍 Từ khóa tìm kiếm: Mai Tố Tố (nữ chính), Kỳ Trường Uyên (nam chính), nhân vật phụ. Một câu giới thiệu: Kịch sĩ vs. Đại lợn đực (Nữ chính diễn sâu vs. Nam chính hối hận muộn màng). 🌟 Thông điệp: Yêu cuộc sống, tự lập tự cường, trân trọng bản thân, kiên trì vượt qua nghịch cảnh.
Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần – Trúc Ảnh Viên

Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần

Cổ đại Trọng Sinh
5
Bạch Nguyệt Quang Bỏ Trốn Của Quyền Thần [Xuyên không – Trùng sinh] (Hoàn chính văn + phiên ngoại) Kiếp trước, Ôn Ninh bị giam giữ bên cạnh Bùi Hữu, trở thành chim trong lồng, chim sẻ trong tay hắn. Ngày nào nàng cũng hoặc đang lập kế hoạch trốn chạy, hoặc đang trên đường chạy trốn. Cuối cùng, bị hắn bẻ gãy đôi cánh, ôm nỗi u sầu mà chết. Sống lại một đời, Ôn Ninh quyết định che giấu thân phận, kìm nén tính tình. Chua ngoa cay nghiệt, thiển cận nông nổi, ngốc nghếch không tự biết… Quan trọng nhất là vẫn yêu hắn tha thiết, say mê không lối thoát. Tóm lại, hắn ghét thế nào, nàng sẽ làm y như vậy. Quả nhiên, kiếp này Bùi Hữu vô cùng chán ghét nàng, tránh còn không kịp, thấy nàng là chỉ muốn rửa mắt cho sạch. Ôn Ninh cảm thấy thân tâm thư thái, cuối cùng cũng có thể an tâm chọn một người để lấy làm chồng. Ngày tin Ôn Ninh đính hôn lan truyền khắp thành, nàng bất ngờ chạm mặt Bùi Hữu. Ôn Ninh quyết định hoàn thành vai diễn cuối cùng, cống hiến màn hạ màn thật xuất sắc — ôm chặt đùi Bùi Hữu, nước mắt rưng rưng nghẹn ngào nói: “Hu hu, đại nhân, tiểu nữ không muốn gả… Đại nhân, tấm chân tình của tiểu nữ với ngài trời đất chứng giám, nhật nguyệt soi sáng… Hu hu hu… đại nhân, cả đời này tiểu nữ si tình không đổi, không gả ai khác ngoài ngài!” Trong kịch bản nàng viết, lúc này Bùi Hữu đáng ra phải vô tình nhấc chân bỏ đi, quay lưng tuyệt tình, đến một ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nàng. Không ngờ hắn vẫn đứng yên tại chỗ. Ngay khi nàng sắp diễn không nổi nữa, hắn chậm rãi cúi xuống, đầu ngón tay ấm áp lau giọt lệ chưa rơi khỏi khóe mắt nàng. Ánh mắt và giọng nói đều mang theo sự mê hoặc khác hẳn vẻ lạnh nhạt ngày trước: “Nếu đã như vậy... vậy thì lấy ta, được chứ?” Ôn Ninh: “……………………???” Ôn Ninh ngây ngẩn cả người, như bị sét đánh giữa trời quang. — Trọng sinh trở lại, nàng vốn định tránh hắn như tránh thú dữ. Nhưng ai ngờ, kẻ từng giam cầm nàng lại bắt đầu truy cầu nàng bằng cả trái tim. — Trò chơi “mèo vờn chuột” giờ đây, ai mới là kẻ chủ động? Ai mới là người động tình trước? Thể loại: Giả tưởng cổ đại · Trùng sinh · Cặp đôi oan gia · Tiền duyên hậu kiếp · Theo đuổi vợ · Chính kịch
Vuong Gia Tàn Tật Đứng Dậy Rồi

Vương Gia Tàn Tật Đứng Dậy Rồi

1v1 Cổ đại
5
Tên truyện: Vương Gia Tàn Tật Đứng Dậy Rồi Trong kỳ tuyển tú nhập cung, các tiểu thư quyền quý trong thiên hạ đều nhất loạt tránh xa Huệ Vương – vị vương gia có ngoại hình u ám, đôi chân tàn tật và ánh mắt băng lãnh như thể có thể đông cứng cả mùa hạ. Người ta đồn rằng hắn là kẻ mệnh sát, là “diêm vương sống” mà ngay cả trời cũng không dám đắc tội. Ai cũng sợ. Ai cũng muốn tránh. Nhưng… lại có một người không sợ – Diêu Hoàng. Nàng không những không tránh, mà còn lén lút liếc nhìn hắn vài lần, trong lòng tràn đầy những suy tính rất đời thường: “Ngồi xe lăn thế này, chắc sau khi thành thân sẽ ít chuyện phải lo hơn nhỉ?” Tư tưởng đơn giản đến lạ. Khi tất cả nữ tử trong thiên hạ chỉ mong được gả cho một nam nhân khỏe mạnh, phong lưu, vinh hoa phú quý, thì nàng lại nghĩ đến... sự nhàn hạ. Nhưng Diêu Hoàng cũng chẳng hề sai – bởi vận may của nàng, thật sự bắt đầu từ khoảnh khắc “chọn nhầm” Huệ Vương. Ngay sau khi thành thân, Huệ Vương – tên thật là Triệu Toản, lạnh nhạt tuyên bố những quy tắc sống chung mà ai nghe qua cũng phải sốc: “Bổng lộc mỗi năm năm nghìn lượng, nàng muốn tiêu gì cứ tiêu.” “Mỗi tháng hai ngày mùng năm và mười, ta sẽ ở cùng nàng, còn lại... phòng ai nấy ngủ.” Diêu Hoàng nghe xong thì trong lòng vỗ tay: “Trúng số rồi! Vừa nhàn thân, vừa có tiền, đúng kiểu phu quân người ta trong truyền thuyết!” Thế nhưng… đời không phải chuyện cổ tích. Dưới vỏ bọc “ít chuyện”, cuộc sống chung với Huệ Vương lại dần trở thành một chuỗi những ngày đầy rẫy bất ngờ. Một người tưởng như lãnh khốc, không cảm xúc, lại từng chút một bị nàng kéo vào thế giới đầy sức sống và nhiệt huyết. Triệu Toản không vui vẻ được – nhưng lại bị ép phải vui vẻ theo cách rất ngọt ngào. Và dần dần, từ một cây khô giữa đông, Huệ Vương đã gặp được “mùa xuân” của đời mình. 🌿 Đặc điểm nổi bật của truyện: Cưới trước yêu sau, tiến triển tình cảm tự nhiên, không cưỡng ép. Giọng văn nhẹ nhàng, đan xen yếu tố hài hước và ngọt ngào. Nữ chính hoạt bát, lạc quan, mang lại ánh sáng cho một nam chính tưởng chừng vô vọng. Nam chính có khuyết điểm thể chất nhưng nội tâm sâu sắc, dần hồi phục cả về thể xác lẫn tinh thần. Tình tiết đời thường gần gũi, không đấu đá hậu cung phức tạp. 🌿 Tags nổi bật: Ngọt văn | Sảng văn | Nhẹ nhàng | Ngày thường | Hôn trước yêu sau | Nam chính khuyết tật | Healing 🌿 Dàn nhân vật: Diêu Hoàng – nữ chính dí dỏm, thực tế, yêu tiền nhưng cũng rất chân thành. Triệu Toản (Huệ Vương) – lạnh lùng, cô độc, nhưng nội tâm ấm áp và chung tình. Chiếc xe lăn đáng thương – nhân vật phụ thầm lặng gắn bó với Huệ Vương trong suốt bao năm trời 😂 🌿 Tóm tắt: Một cây khô tưởng như không thể ra chồi, cuối cùng cũng nảy mầm khi mùa xuân gõ cửa. Hạnh phúc đến muộn nhưng ngọt ngào hơn cả mong đợi. 🌿 Thông điệp của truyện: Sống có trách nhiệm, yêu thương đúng cách, thì dù số phận ban đầu có khắc nghiệt đến đâu, tương lai vẫn có thể rực rỡ nhờ vào chính nỗ lực của bản thân. Ai cũng có thể thay đổi, chỉ cần bên cạnh có một người không rời bỏ.
Tô Vàng Nạm NGọc

Tô Vàng Nạm Ngọc

Cổ đại Ngọt
4
“Tô Vàng Nạm Ngọc” là câu chuyện về Trưởng công chúa và nghịch thần. Nàng là Trưởng công chúa Tương Dương – Lý Tâm Ngọc, dung mạo khuynh thành, cốt cách cao quý, xuất thân tôn quý vô song. Từ khi sinh ra đã ngồi kiệu ngọc, được vạn dân kính ngưỡng, phong thái đoan trang nhưng ánh mắt lại luôn ngạo mạn, kiêu kỳ. Với nàng, thế gian này không gì là không thể có được — kể cả tình yêu của một kẻ ti tiện nhất. Năm đó, Lý Tâm Ngọc từng trêu đùa một thiếu niên xuất thân hèn mọn – Bùi Mạc. Hắn nghèo khó, yếu thế, chỉ có lòng trung thành và đôi mắt cuồng nhiệt luôn dõi theo nàng. Nàng ban cho hắn một nụ cười, một viên kẹo ngọt, một vài lời trêu chọc — và rồi quay lưng bỏ đi, không hề bận tâm đến trái tim đơn thuần ấy đã rung động thế nào, đau đớn ra sao. Với nàng, đó chỉ là trò tiêu khiển trong những ngày nhàn rỗi. Nhưng với hắn, đó là tín ngưỡng cả đời. Thế nhưng, ai có thể ngờ được? Năm tháng trôi qua, gió đổi chiều. Thiếu niên năm xưa mang theo máu và nước mắt quay trở lại, không còn là kẻ quỳ rạp dưới chân nàng. Bùi Mạc khi ấy đã là đại gian thần quyền khuynh triều chính, mưu thần thao túng thiên hạ, thậm chí dấy binh tạo phản, tru diệt vương triều Lý gia, lật đổ ngai vàng nàng từng tựa vào kiêu ngạo. Điện Tĩnh Hòa đổ nát, đế cơ nghiêng ngửa, kẻ từng quỳ xuống vì nàng nay giẫm lên kiêu hãnh năm xưa mà bước qua không hề quay đầu lại. Đến lúc này, Lý Tâm Ngọc mới biết hối hận là gì. Nhưng tất cả đã quá muộn. Một đời nữa bắt đầu lại, nàng trọng sinh. Sống lại vào thời điểm còn chưa gieo xuống nhân quả đau lòng kia, nàng đứng nhìn thiếu niên gầy gò, đôi mắt đen láy chất chứa khát vọng cùng quật cường, bỗng thấy tim như nhói đau. Đó là một Bùi Mạc chưa bị vấy bẩn bởi quyền lực và thù hận, vẫn còn thuần túy, vẫn còn khát cầu một chút ấm áp từ nàng. Lý Tâm Ngọc không còn là cô công chúa kiêu ngạo vô tri năm xưa nữa. Nàng nhẹ nhàng đến gần, mỉm cười dịu dàng: “Tiểu Bùi Mạc, lại đây, bổn cung cho ngươi kẹo ăn.” “Tiểu Bùi Mạc, bổn cung đối với ngươi tốt không? Vậy sau này ngươi có bảo vệ bổn cung không?” “Tiểu Bùi Mạc, mưu quyền soán vị… chẳng bao giờ có kết cục tốt đâu đấy!” Nàng tưởng rằng chỉ cần sống khác đi, kết cục sẽ thay đổi. Nhưng định mệnh lại chẳng dễ dàng buông tha ai. Một bên là kiếp trước hủy diệt giang sơn, một bên là hiện tại ràng buộc tâm hồn. Tình cảm lần này không còn là trò đùa, mà là đánh cược bằng cả mạng sống và trái tim. Hắn có thể tha thứ, nhưng không thể quên. Nàng có thể yêu, nhưng không dám mong chờ. Cuối cùng, khi giang sơn đã định, kẻ nghịch thần năm nào được tẩy sạch thanh danh, thiên hạ gọi là thánh nhân khai quốc, thì Lý Tâm Ngọc lại trở thành một người điên bị giam lỏng trong cung điện lộng lẫy không cửa thoát. “Nghịch thần đã được tẩy sạch thanh danh, nhưng ta lại hóa điên mất rồi…” Tags: Tình duyên trắc trở, Kẻ kiêu hùng, Ngọt sủng Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Lý Tâm Ngọc, Bùi Mạc ┃ Nhân vật phụ: Câu chuyện tiếp theo Diễm Thư, nội dung đầy kích thích ┃ Khác: Trọng sinh, gian thần, yêu hận đan xen Tóm tắt ngắn: Một tiểu công chúa xinh đẹp nhưng miệng lưỡi sắc bén × Một đại gian thần tuấn mỹ, quyền thế khuynh đảo thiên hạ
Ta Va Thua Tuong Hoa Ly

Ta Và Thừa Tướng Hòa Ly

Cổ đại Ngược Tâm
5
⚠️ Cảnh báo trước khi đọc: Truyện có yếu tố cưỡng ép, cướp vợ, thế thân. Độc giả nhạy cảm với mô-típ này vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc. Ta Và Thừa Tướng Hòa Ly kể về Khương Vu, một nữ tử sống mười tám năm trong thân phận thế thân – làm vợ, dạy con, chu toàn mọi thứ chỉ để lấp đầy khoảng trống của một người khác trong lòng phu quân nàng: Sở Lăng. Cả thanh xuân của Khương Vu bị vùi lấp trong câm lặng. Nàng yên phận, chờ mong, nuôi hy vọng, để rồi cuối cùng chỉ nhận lại một bức thư tay từ người cũ của Sở Lăng: "Ta sống không tốt..." Chỉ năm chữ đó, cũng đủ khiến tất cả sự cố gắng của nàng tan thành mây khói. Khương Vu hiểu, nàng chưa từng là người được chọn – chỉ là kẻ thay thế. Nhưng lần này, nàng không khóc lóc hay oán trách. Nàng lạnh lùng và dứt khoát. Nàng đích thân đưa người kia – cùng một đứa trẻ – từ nơi hòa thân trở về, để hoàn thành mối tình dang dở mà Sở Lăng vẫn còn ôm ấp. Nhìn đứa bé, nàng biết tám phần là huyết mạch của phu quân mình. Tình yêu trong Khương Vu đã sớm cạn kiệt. Mười tám năm qua không làm Sở Lăng rung động, thì nàng cũng chẳng muốn níu kéo. Nàng chỉ muốn buông tay đúng cách, để người kia có được cái kết viên mãn, còn nàng cũng tự do tìm kiếm một đời mình xứng đáng. “Ngài hãy hưu thiếp đi, thiếp đã có người khác bên ngoài rồi.” Câu nói ấy, với người khác là bịa đặt, nhưng với Khương Vu thì hoàn toàn chân thực. Nàng thực sự có một người bên ngoài – một gã đào kép ôn nhu, dịu dàng, biết pha trà, hát hay, hiểu lòng nàng hơn bất kỳ ai. Bọn họ còn cùng nhau chăm sóc một đứa bé – không phải ruột thịt, nhưng lại hiếu thuận và gắn bó như máu mủ. Khương Vu đã tính kỹ: khi cầm được hưu thư, nàng sẽ rước người ấy về làm phò mã, cho bản thân một cuộc đời mới – không thế thân, không gượng ép, không tổn thương. Nhưng nàng không ngờ, người đàn ông lạnh lùng như bông tuyết trên đỉnh Thiên Sơn ấy lại nắm tay nàng, mỉm cười với ánh mắt dịu dàng đến rợn người: “A Vu, đừng đùa nữa. Chỉ là một gã đào kép thôi mà, nàng chơi chơi là được, sao lại coi là thật?” Từ giây phút đó, cuộc chiến tâm lý, tình cảm và cả sự thật ẩn giấu trong quá khứ bắt đầu được bóc trần. Những ký ức mờ mịt, những điều tưởng chừng bị lãng quên, dần lộ diện. Khương Vu không còn chắc chắn về điều gì nữa: Liệu nàng thực sự chỉ là thế thân, hay mọi thứ chỉ là một cái bẫy được dựng lên quá khéo léo? 📌 Thông tin thêm:

Ta Và Thừa Tướng Hòa Ly

Nữ chính – Nam chính – Nam phụ đều sạch, không vướng quá khứ yêu đương rắc rối. Thể loại: Ngược tâm, trời định một đôi, não động mở lối, thế thân, truyện đấu trí – cảm xúc. Từ khóa tìm kiếm: Khương Vu, Sở Lăng, Lương Khiêm, hòa ly, truyện thế thân, truyện cổ đại ngược tâm. Vai phụ: Lương Khiêm – và những nhân vật khác. Tóm tắt một câu: Nàng có một người bên ngoài. Chủ đề tư tưởng chính: Tình yêu không thể tồn tại nếu thiếu đi sự thấu hiểu và cảm thông từ hai phía. Tác phẩm xuất sắc ở điểm nào? – Góc nhìn nữ chính nhập vai sâu sắc – Cốt truyện có nhiều plot twist lật ngược tình thế – Mối quan hệ đầy kéo – đẩy – giằng xé nội tâm giữa hai nhân vật chính – Và cuối cùng, là thông điệp đầy nhân văn: thứ có được bằng thủ đoạn, cuối cùng cũng phải trả lại bằng cái giá xứng đáng.  
mắc nợ trăm triệu văn võ bá quan cầu ta đừng chết

Mắc Nợ Trăm Triệu, Văn Võ Bá Quan Quỳ Cầu Xin Ta Đừng Chết

Cổ đại Xuyên Không
5
Nợ một đồng, chủ nợ là đại gia; nợ một triệu, ngươi chính là đại gia. Thế tử nợ hàng tỷ, nàng đi đến đâu cũng là đại gia. Dung Chiêu xuyên không thành thế tử của An Khánh Vương. Khi An Khánh Vương chỉ có một người con trai duy nhất, ngài lập tức xin phong thế tử, bệnh tình cũng thuyên giảm đáng kể. Nhưng ngay sau đó, ngài phát hiện ra: Hỏng rồi, “độc tử” hóa ra là một tiểu cô nương! Để An Khánh Vương ra đi thanh thản, lão phu nhân cùng vương phi cố ý giấu diếm sự thật này. An Khánh Vương nào dám chết nữa!! Nếu việc này bị Hoàng đế phát hiện, tội khi quân sẽ khiến cả gia tộc bị xử trảm! Thế là An Khánh Vương cắn răng giữ kín bí mật, sợ rằng một chút tin tức rò rỉ sẽ dẫn đến đại họa. Bên ngoài chỉ biết thế tử An Khánh Vương yếu ớt, chưa bao giờ lộ diện trước công chúng. Thời gian thấm thoắt trôi qua, đã mười bảy năm, gần đây An Khánh Vương lại lâm bệnh nguy kịch, khiến cả Vương phủ lo lắng bất an. Lúc này, Dung Chiêu, nữ thương nhân giàu nhất, bất ngờ xuyên không đến đây. Sau khi xem lại ký ức của mình, nàng bình tĩnh nghĩ: Chuyện này dễ thôi, thời cổ đại không thể bảo toàn mạng sống với tư cách là đại phú, thì hãy trở thành "đại phụ" (người mắc nợ khổng lồ). Ngươi có thấy không, kẻ kết nghĩa huynh đệ với giám đốc ngân hàng, ngoài kẻ gửi tiền cả tỷ thì chính là kẻ nợ năm mươi triệu! Thế là thế tử An Khánh Vương bắt đầu lộ diện, nàng vừa giỏi kiếm tiền, vừa giỏi vay nợ! Càng có tiền và quyền thế, gia đình càng nhiều tờ nợ mang tên thế tử An Khánh Vương. Cuối năm, các gia chủ không còn nhận được lợi nhuận, mà là những tờ nợ của thế tử An Khánh Vương. Đã mở đường vay nợ, thế thì không thể dừng lại nữa. Một năm sau. Thế tử An Khánh Vương ngang nhiên mặc nữ trang bước vào triều, văn võ bá quan trong triều đều coi như không nhìn thấy. Cả Hoàng đế ngồi trên ngai vàng cũng vậy. Còn cách nào khác, một nửa kho bạc của Hoàng đế đã được đổi thành nợ của thế tử. Giết nàng ư? Ai sẽ là kẻ gánh món nợ hàng tỷ lượng này chứ?! Về phần An Khánh Vương "nguy kịch", ngài giờ đã nhảy nhót trở lại, gần đây thái y còn nói rằng An Khánh Vương có thể sống đến chín mươi mà chẳng hề có vấn đề gì. An Khánh Vương: “Nhìn vào món nợ hàng tỷ kia, ta dám chết sao?!” --------------- Nhãn nội dung: Xuyên không, Nữ cải nam trang, Sảng văn, Trưởng thành Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Dung Chiêu ┃ Nhân vật phụ: ┃ Khác: Tóm tắt trong một câu: Người nợ chính là đại gia. Ý tưởng chính: Nhìn thấu vạn sự, sống hòa bình và yêu thương. Giới thiệu nổi bật: Nữ thương nhân giàu nhất xuyên không về cổ đại, trở thành thế tử An Khánh Vương trong thân phận nữ cải nam trang. Để bảo toàn tính mạng, Dung Chiêu kéo theo cả triều văn võ và Hoàng đế làm ăn, nợ “khoản vay khổng lồ”, khiến ai ai cũng sợ cô chết. Nhờ vậy, cô được mặc nữ trang, khôi phục thân phận nữ thế tử. Trong quá trình kinh doanh, cô nâng cao mức sống của người dân, cải thiện nền kinh tế cả triều đại, và nâng cao địa vị của phụ nữ thời cổ đại. Toàn văn nhẹ nhàng, hài hước, mở ra nhiều tình huống bất ngờ, ngôn ngữ dí dỏm, cốt truyện vừa gay cấn vừa truyền tải năng lượng tích cực. Nữ chính dành cả đời cống hiến cho quốc gia và nhân dân, giữ vững hòa bình và nâng cao chất lượng sống của người dân, để lại dấu ấn trong lịch sử.
Sao Không Đi Cùng Thuyền

Sao Không Đi Cùng Thuyền

1v1 Cổ đại
5
Nàng là một kẻ tiểu tặc, sống trong thời loạn lạc, sẵn sàng dùng bất kỳ thủ đoạn nào để sống sót. Một lần, nàng trộm được mười lượng bạc ròng từ tay một công tử, không ngờ rằng người đó lại là vị tướng quân phản quốc xú danh nổi tiếng, trên tay đã nhuốm đầy máu tươi của đồng bào. Nàng chỉ muốn tìm cách sống sót, nhưng không ngờ lại khơi dậy sự hứng thú của hắn. Hắn châm một nén nhang, bắt đầu trò chơi đuổi bắt chết người với nàng. "Ta cho ngươi một nén nhang để chạy trốn. Đừng để ta bắt được, nếu không— ngươi sẽ không bao giờ có thể siêu sinh." Nàng trốn vào thế gia, thay đổi thân phận, lấy chồng làm vợ, nghĩ rằng có thể an yên sống hết đời. Nhưng không ngờ, khi vừa ngẩng đầu lên, nàng lại bắt gặp ánh mắt cười nguy hiểm của hắn, hắn nhẹ nhàng gọi nàng một tiếng: "Tẩu tẩu." Nàng đã thua trong trò chơi này và trở thành nô lệ của hắn. Hắn nói là làm, lạnh lùng ném nàng vào núi đao biển lửa để nàng lăn lộn. Nhưng rồi nàng nhận ra rằng, nhờ những rèn luyện của hắn, nàng đã có một thân áo giáp đao thương bất nhập, đủ sức đứng vững giữa thời loạn lạc, dù chỉ là một nữ tử yếu đuối. Hắn như một con thuyền đưa người qua sông, chỉ đưa nàng đi đoạn đường ngắn, rồi ẩn mình vào bóng tối. Rốt cuộc hắn là ai? Đường đi xa xôi, đường về cũng mịt mù. Đều là những người lạc lối, sao không cùng chung thuyền vượt qua?
Mỹ Nhân Bất Đắc Dĩ Của Thế Tử Bệnh Kiều copy

Mỹ Nhân Bất Đắc Dĩ Của Thế Tử Bệnh Kiều

Cổ đại Hài Hước
0
1. Yến Khuynh cảm thấy đời mình thật quá xui xẻo. Nàng bị gả cho một thế tử bệnh tật để xung hỷ. Nhìn phu quân ốm yếu, tính khí âm trầm quái gở, nàng vừa thương hại vừa nhẫn nhịn, cố gắng hết sức để đóng vai một hiền thê dịu dàng. Không ngờ, hắn thật sự cảm động! Trước lúc hấp hối, hắn nắm chặt tay nàng, lần đầu tiên dịu dàng gọi nàng: "Khuynh Khuynh yêu ta đến vậy, vậy thì cùng ta đi thôi!" Thế là nàng bị kéo đi... chết thảm cùng hắn.   2. Mở mắt ra lần nữa, nàng quay lại ngày thành thân. Vì mạng sống của mình, để tránh đi vào vết xe đổ kiếp trước, nàng quyết định bỏ ngay bộ mặt hiền thê. Lần này, nàng sẽ mạnh tay đối phó với hắn, tuyệt đối không thể để hắn hiểu lầm rằng nàng yêu hắn nữa! Nhìn thế tử vẫn còn hôn mê trên giường tân hôn, đã ba ngày ba đêm chưa tỉnh, Yến Khuynh giơ tay tát mạnh vào khuôn mặt tuấn mỹ của hắn, nhưng giọng nói lại đau xót đầy oán trách: "Phu quân hư quá, sao có thể để thiếp uống giao bôi một mình!" Lẽ ra đến ngày mai hắn mới tỉnh, thế nhưng lúc này, hắn đột nhiên mở mắt. Hắn không những không giận, mà còn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng, đặt lên môi, thổi nhẹ đầy trân quý: "Da mặt phu quân dày lắm, đừng làm đau tay nàng."   3. Từ đầu đến cuối, Phó Thịnh vẫn luôn tin rằng Yến Khuynh yêu hắn. Sau khi trùng sinh, hắn quyết định sẽ thu lại hết thảy sự hung hăng tàn nhẫn, bù đắp cho kiếp trước, cưng chiều tiểu thê tử này lên tận trời xanh. Nhưng rồi một ngày nọ— Giữa đêm khuya, hắn bắt được Yến Khuynh đang lén lút trèo tường chạy trốn. Túi hành lý nhỏ của nàng rơi xuống đất, bên trong lăn ra một cuốn sổ tay. Mở ra xem thử... Bên trong viết: "Trời ạ, phiền quá đi mất! Sao càng hành hắn, hắn lại càng sống dai thế này? Còn 8 ngày nữa tên đoản mệnh này mới chết à…" Mỹ nhân mềm mại VS Thế tử bệnh kiều Cả hai cùng trùng sinh, nam chính về sau sẽ khỏi bệnh Sủng ngọt, 1V1, song C 🔍 Từ khóa tìm kiếm: Yến Khuynh, Phó Thịnh | Nhân vật phụ: | Khác: 📌 Một câu tóm gọn: Phu thê song trùng sinh, cùng nhau quậy tung nhà! 📌 Thông điệp: Muốn hạnh phúc, không thể thiếu sự giao tiếp.
Giam nàng trong trướng 2 copy

Giam Nàng Trong Lòng

Cổ đại Xuyên Không
0
Trung Nguyên suy thoái, quần hùng cùng khởi. Hà Đông tiết độ sứ Tống Hành công phá Tấn Châu, đại thắng trở về. Trong màn mưa, Tống Hành nhìn thấy một thanh y nữ lang, lục tấn chu nhan *, khí chất như lan. * lục tấn chu nhan: thành ngữ Trung Quốc, miêu tả vẻ ngoài trẻ trung và xinh đẹp, đồng thời cũng ám chỉ một thiếu nữ. Sau đó, trong yến tiệc, Tống Hành biết được nàng là muội muội ân nhân cứu mạng của bào đệ hắn, mắt phượng liền có thêm một tia đánh giá cùng tìm tòi. Đầu mùa hè, Tống Hành thị sát U Châu về phủ, ý định nạp nàng làm thiếp, lại nghe được tin nàng đã rời phủ. Bên trong phủ, Tống Hành bước từng bước một về phía nàng, từ trên cao cúi đầu nhìn gương mặt phù dung dần mất đi huyết sắc, môi mỏng khẽ mở: “Khá khen cho tiểu nương tử không bị dao động bởi quyền thế, đáng tiếc xưa nay mỗ không biết cách thương hương tiếc ngọc, chỉ giỏi mỗi chuyện bẻ cánh hùng ưng.” * Thi Yến Vi xuyên qua, trở thành khách quý ở Tống phủ. Nàng không muốn ăn nhờ ở đậu, lại bị trói buộc bởi loạn thế nên chỉ đành sống tạm ở Tống phủ, chờ thời cuộc ổn định sẽ đến Cẩm Quan thành Tây Nam sống những ngày tháng tiêu dao. Cho đến đêm trước ngày Tống Hành rời phủ đi U Châu, Thi Yến Vi cảm nhận được ánh mắt của hắn chẳng khác gì thợ săn trong góc tối, lẳng lặng nhìn chằm chặp vào con mồi… Vài tháng sau, thợ săn ngứa ngáy khó nhịn đến mức xé toạc lớp ngụy trang, dùng cường quyền áp bách, giam cầm nàng dưới vây cánh; từ đó đến nhiều năm về sau, Thi Yến Vi dành cả đời kháng cự, chỉ để thoát ra khỏi lòng bàn tay hắn. * Năm thứ mười lăm Tống Hành theo cha xuất chinh, hùng cứ Hà Đông Lư Long trong vài năm, trở thành bá chủ một phương thời loạn thế; chỉ mỗi mình nàng, bất lực khó nhịn, dù hắn dùng mọi thủ đoạn cũng không thể khiến nàng khuất phục cúi đầu. Gỡ mìn 1. Nam chủ ở giai đoạn đầu bình thường, nhưng giai đoạn giữa và về sau lại trở nên điên loạn. 2. Nam chủ sạch, tuân thủ “nam đức”. 3. Bối cảnh hư cấu cuối thời Đường, ngôn từ phỏng theo Minh – Thanh. 4. Đậm nét cường thủ hào đoạt, không phải truy thê hỏa táng tràng. Nếu không phải là fan của thể loại này xin hãy thận trọng trước khi nhảy hố. 5. Tam quan cẩu nam chủ không phải tam quan của tác giả, mọi người tùy tiện mắng chửi hắn, đừng tấn công tác giả là được. Tag: Xuyên qua thời không chính kịch Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Thi Yến Vi (Dương Sở Âm) ┃ vai phụ: Tống Hành ┃ khác: Một câu tóm tắt: Nàng luôn nghĩ cách thoát khỏi vây cánh hắn (mỹ nhân & kiêu hùng) Lập ý: Chúng sinh ở đời đều tự do bình đẳng.
Bước Vào Cao Môn

Bước Vào Cao Môn

1v1 Cổ đại
0
Lục Lân, công tử phủ Thượng Thư, dung mạo tuấn tú, phong thái xuất chúng. Lẽ ra chàng nên có một mối nhân duyên mỹ mãn, nhưng vào năm vừa đội mũ trưởng thành, một cô nương từ chốn thôn quê bất ngờ mang tín vật tìm đến. Lúc ấy, tổ phụ nhà họ Lục mới sực nhớ rằng, năm xưa từng định sẵn hôn ước cho cháu trai. Nghe lời tổ phụ, Lục Lân cưới cô nương ấy. Chàng tự nhiên không thích nàng, thậm chí là chán ghét. Ba năm làm phu thê, giữa hai người không hề có chút tình cảm nào. Chàng luôn nghĩ rằng, nàng dùng trăm phương nghìn kế để được hưởng vinh hoa phú quý như hôm nay, chắc chắn sẽ không buông tay. Nhưng chẳng ngờ, khi chàng nói muốn nạp con gái của tiên sinh làm bình thê, nàng lại đáp: “Chúng ta hòa ly.” Lời nói đó khiến chàng bất ngờ, nhưng cũng như trút được gánh nặng. Chàng đồng ý. Sau khi nàng nhận thư hòa ly, nàng liền rời đi, từ đó không còn xuất hiện trước mặt chàng nữa. Bốn năm sau, con đường làm quan của Lục Lân gặp trắc trở, chàng bị giáng chức từ kinh thành về làm huyện lệnh ở An Lục. Tại nơi ấy, chàng gặp một nữ đại phu được dân gian kính gọi là “Tiểu Tiên Y” – Sư Uyển. Chỉ đến lúc này, chàng mới nhớ ra, nàng chính là người đã từng làm thê tử của mình trong ba năm. Chàng cũng chợt nhớ rằng quê hương của nàng chính là An Lục. Nhưng nàng giờ đây khác xa hình ảnh một cô nương nông thôn hời hợt, nông cạn, tâm cơ của ký ức năm nào. Nàng mỹ lệ, thông tuệ, thiện lương, và nụ cười luôn thường trực trên môi nàng tựa như cơn gió xuân, làm rung động trái tim chàng. Chàng chợt nhận ra nơi trấn nhỏ này cũng chẳng tệ, và nảy sinh ý định đưa nàng trở về kinh thành. Suy nghĩ thật lâu, chàng nói rõ lòng mình với nàng. Nàng chỉ mỉm cười dịu dàng, vừa phơi những thảo dược bên cạnh, vừa khẽ nói: “Lục đại nhân cao môn quý tộc, chúng ta vốn thân phận cách biệt, không xứng hợp.” Bảy năm trước, Sư Uyển từng không tự lượng sức, ôm mộng viển vông mà yêu một người. Hắn là công tử nhà danh gia vọng tộc, còn nàng chỉ là một thôn nữ nơi sơn dã. Biết rõ hai người là mây trời và bùn đất, nhưng nàng vẫn mang tâm lý may mắn mà gả cho hắn – người mà nàng không thể với tới. Năm đó, nàng còn trẻ, cứ ngỡ rằng tình yêu chân thành sẽ đổi lấy hồi đáp. Cho đến khi bị thực tại tàn nhẫn đánh gục, nàng mới nhận ra sự nông nổi của mình. Giấc mộng của nàng chẳng phải giấc mộng, mà chỉ là một trò cười. [Truyện theo motif truy thê hối hận, 1v1, kết thúc HE] Tag nội dung: Tái hợp sau chia ly, cao lăng chi hoa, truy ái hối lỗi. Nhân vật chính: Sư Uyển, Lục Lân┃ Vai phụ: Mong được yêu thích┃ Khác: Tóm gọn trong một câu: Ta đã không còn yêu ngươi nữa. Thông điệp: Nếu ngươi nở rộ, gió xuân sẽ tự tìm đến. Đánh giá tác phẩm: Sư Uyển từng yêu Lục Lân một cách thấp hèn, vì hắn mà chấp nhận cưới cao. Trải qua những tổn thương, nàng lựa chọn hòa ly với hắn. Bốn năm sau, khi làm quan, Lục Lân đến quê nhà của Sư Uyển. Lúc này, nàng đã là một danh y, còn hắn lại vì nàng mà động tâm. Hắn bày tỏ lòng mình, mong tái hợp, nhưng không ngờ nàng chỉ mỉm cười từ chối. Hắn không hề biết rằng, nàng từng tuyệt vọng yêu hắn. Truyện có lối miêu tả tình cảm tinh tế, nhân vật sống động, khắc họa một câu chuyện mất đi mới biết quý trọng.
Be Canh Nang

Bẻ Cánh Nàng

Cổ đại HE
0
Năm thứ ba sau khi thành thân, Diệp Cẩn cùng một nam nhân trọng thương lập nên một cuộc giao dịch. Hắn cho nàng một chiếc lá vàng, còn nàng che giấu hắn trong phòng mình. Nàng chỉ cần một khoản tiền, giúp nàng thoát khỏi vũng lầy mà thôi. Nhưng Diệp Cẩn chưa từng nghĩ đến, nàng lại dẫn sói vào nhà. Sát phu đoạt thê, bức bách uy hiếp, thủ đoạn tàn nhẫn. Những chuyện ác trên đời, Cố Duân đều đã làm hết. Thế mà hắn vẫn dám vươn tay ra, muốn đưa nàng theo cùng về nhà. "Nằm mơ giữa ban ngày." Diệp Cẩn lạnh lùng cười. "Đáng tiếc thay, dù là mộng, nàng cũng chỉ có thể gối đầu lên lòng bàn tay ta." Màn sa ấm áp, nam nhân kề sát bên tai nàng khẽ thì thầm. "Nàng không thể trốn thoát." Tag nội dung: Công hầu quý tộc, ngược luyến tình thâm, chiến loạn tranh đấu, xuyên không. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Diệp Cẩn ┃ Nhân vật phụ: Cố Quân ┃ Khác: Cưỡng đoạt, nam chính điên cuồng. Tóm tắt: Cố chấp chiếm đoạt. Chủ đề: Chúng ta sinh ra vốn dĩ tự do.
Vãn Vân

Vãn Vân

Cổ đại Cung Đấu
5
Khi tỉnh giấc, những gì nàng đạt được chỉ là một tình yêu đau thương với Tiêu Tầm. Hắn ta dường như chẳng quan tâm đến sự sống hay cái ch.ết của mình, thậm chí không tiếc hủy hoại danh tiếng của chính mình. Ngay cả tài sản của hắn ta cũng bị hệ thống kiểm soát. "Tiêu Tầm, ngươi đã lên kế hoạch này trong thời gian dài rồi," nàng nói. Trong quá trình theo đuổi mục tiêu, hắn ta thậm chí còn cảm thấy chán nản. Trong việc chinh phục mọi thứ, chỉ có dựa vào bản thân mình, hắn ta mới xứng đáng với nó.
Trùng Sinh Thoát Khỏi Số Phận Khắc Phu

Trùng Sinh Thoát Khỏi Số Phận Khắc Phu

Cổ đại Cung Đấu
5
Kiếp trước, Khâm Thiên Giám nói rằng ta mang số mệnh đại phúc, có tướng vượng phu, vì thế Thái hậu đã ban ta làm phi cho Cửu Hoàng Tử, người có mệnh cách yếu ớt. Nhưng muội muội ruột của ta lại mạo danh tên ta trong đêm tân hôn, bước lên kiệu hoa của ta và ngồi vào vị trí Hoàng tử phi mà ta hằng mong ước. Không ngờ, chưa đầy nửa năm sau, Cửu Hoàng Tử bất ngờ phát bệnh sốt rét và qua đời đột ngột. Thái hậu nổi giận, giam muội muội ta vào lãnh cung với tội danh khắc phu. Muội muội phát điên, trong đêm trước khi bị giam vào lãnh cung, nó đã cắt cổ ta bằng một nhát dao. Khi mở mắt ra lần nữa, ta trở về ngày đại hôn, muội muội rộn ràng đưa ta xuất giá. Ta xúc động rơi lệ: "Cuối cùng cũng không còn phải chịu đựng sự hành hạ của kẻ cố chấp đó nữa!"
Trùng Sinh Nữ Nhân Khí Phách

Trùng Sinh Nữ Nhân Khí Phách

Cổ đại Cung Đấu
5
Ngày mà cả gia tộc Tạ thị bị tiêu diệt, phu quân của ta đang tự tay nâng đỡ Trưởng Công chúa lên ngôi vị Hoàng đế. Khi hắn cúi đầu nghênh đón Nữ Đế, ta đang giữa cảnh gươm đao dày đặc, bảo vệ hai đứa con trai con gái của mình phía sau lưng. Nhiều mũi tên xuyên qua tim, ta rơi nước mắt đẫm máu khi chứng kiến thanh kiếm lạnh lẽo của binh sĩ đâm xuyên qua người Cảnh nhi của ta. Suốt năm năm kết hôn, hắn luôn là quân cờ đắc ý nhất của Trưởng Công chúa. Chứ không phải là phu quân của ta. Sau khi tái sinh, ta trở về ngày cứu được Tiêu Dạ. Ta tránh né sự chạm vào của người đàn ông ấy, "Tướng quân sắp cưới Công chúa, chớ nên quên lễ độ."
Sau khi thoát chết, hoàng đế đã hành hạ tôi hàng ngàn hàng vạn lần đã phát điên yt copy

Sau Khi Thoát Chết Hoàng Đế Đã Hành Hạ Tôi Hàng Ngàn Hàng Vạn Lần Đã Phát Điên

Cổ đại Đoản Văn
5
Tạ Thời Vi và ta là thiếu niên đế hậu. Vì hắn, ta đã làm một hoàng hậu đoan trang hiền thục suốt mười bốn năm. Sau này, ta bị làm nhục giữa tuyết, hắn lại quay lưng đi an ủi người trong lòng, thậm chí vì nàng mà giết trung thần, bỏ mặc triều chính. Cuối cùng, ta đã buông tay, rời bỏ hắn, vượt thời gian quay về ngàn năm sau. Nhưng hắn cũng xuyên không, còn điên cuồng tìm kiếm ta suốt ba năm. Nghe nói hoàng đế Đông Tĩnh, qua đời vào năm thứ ba sau khi hoàng hậu mất.

Posts navigation

Bài Viết Cũ Hơn
LIên Hệ
  • Trúc Ảnh Viên
  • Đăng Truyện
  • Liên Hệ
Hỗ Trợ
  • Nạp Xu
  • Điều Khoản
  • Chính Sách

2024 Copyright© Trúc Ảnh Viên.

Đăng Nhập

Quên mật khẩu?

← Quay lạiTrúc Ảnh Viên

Đăng Ký

Đăng Ký Tài Khoản Trên Trang

Đăng Nhập | Quên mật khẩu?

← Quay lạiTrúc Ảnh Viên

Quên mật khẩu?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Quay LạiTrúc Ảnh Viên

Premium Chapter

Bạn cần đăng nhập trước