Mô Tả
Từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đều biết, ta nhất định sẽ trở thành Chiêu Vương phi.
Chính ta cũng từng nghĩ như vậy.
Cho đến năm ta tròn mười sáu tuổi, vào ngày cập kê, chàng rạng rỡ tựa gió xuân, bảo với ta:
“Ngày mai ta sẽ thỉnh cầu phụ hoàng, đón nàng làm thê tử.”
Khi ấy, ta còn ở trong khuê phòng, không hề hay biết rằng, dưới vầng sáng sủng ái của tam hoàng tử, đã là cuồng phong bão tố.
Ta càng không biết, kinh thành này đã là mây đen kéo đến, báo hiệu một trận phong ba sắp ập tới.
Ta không biết gì cả.
Vì vậy, ngày ấy, chàng ngồi cao trên lưng ngựa, tháo xuống chiếc trâm ngọc của ta, rồi rời đi không chút lưu luyến, ta cũng không nghĩ gì nhiều.
Chàng nói:
“Chiếc trâm này coi như tín vật định tình của chúng ta. Nàng cứ chờ đi, ta sẽ về bẩm báo với mẫu phi ngay!”
Thế nhưng ngay sau đó, chỉ trong một đêm, mọi chuyện đã hoàn toàn thay đổi.